Cho nên vẫn luôn không có đọc sách.
Lúc trước trong nhà nguyên chủ để không ít sách, cô chọn không ít mang tới đây.
Rốt cuộc mình cũng không có phương tiện đi mua.Lúc này lấy ra xem, mới phát hiện tất cả đều là một số tác phẩm văn học, tác phẩm nước ngoài.
Trong sách ngoại ngữ, còn dùng bút máy đánh dấu qua rất nhiều chi tiết, chữ viết thanh tú.
Tư Vân nhìn nhìn, trong đầu bỗng nhiên hiện ra một đoạn ký ức xa lạ.
Cô sửng sốt một lúc lâu, cho đến khi bị âm thanh của tiểu lão nhị đánh thức.
“Mẹ, đây là sách gì?”
Tiểu lão cầm bài tập đã làm xong, đây đã là chuyện gần đây mỗi ngày cậu nhóc đều phải làm.
Làm xong bài tập, đưa cho mẹ kiểm tra, sau đó nhận lời khen.
Chưa bao giờ có một khắc nào khiến cậu nhóc cảm thấy, làm bài tập cũng có thể mang đến vui vẻ như thế.
Nhưng mà hôm nay cậu rất tò mò, bởi vì sách trong tay mẹ thật kỳ quái, là rất nhiều tổ hợp rất kỳ lạ, cậu nhóc xem nửa ngày xem không hiểu.
Mẹ nhìn chằm chằm quyển sách này ngẩn người, chẳng lẽ là quyển sách rất quan trọng đối với mẹ sao.
Tiểu lão nhị không nhịn được nhìn thêm vài lần, bị bính âm dày đặc làm cho mắt mù.
Vì thế tò mò hỏi.
Tư Vân phục hồi tinh thần lại, vẻ mặt có chút hoảng hốt.
Cô cuối cùng là hiểu được, vì cái gì nguyên chủ sẽ có nhiều sách nước ngoài như vậy.
Thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thap-nien-80-me-ke-xinh-dep-lay-chu-trai-heo/3599125/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.