Chu Trạch Đông ở một bên bỗng nhiên căng thẳng.Hai bàn tay nhỏ bé nắm chặt.
Tư Vân nhìn thấy bộ dáng khẩn trương này của cậu ta, thật sự là khó chịu lại đáng yêu không nói nên lời.
Rõ ràng là tiểu gia hỏa ngày thường nghiêm túc nghiêm nghị như vậy, bây giờ có chút tâm tư nhỏ, điều này đương nhiên là đúng, trẻ con nên như vậy.Hoàn cảnh lúc trước khiến cậu ta trở nên thành thục, nhưng thực tế hắn cũng chỉ là một đứa trẻ mà thôi.
“Tiểu Đông nhà ta thật giỏi, thi được điểm cao như vậy, buổi tối mẹ làm đồ ăn ngon chúc mừng các con một chút.”
Dứt lời đưa tay sờ sờ đầu cậu ta tỏ vẻ cổ vũ đồng ý.
Chu Trạch Đông con mắt thoáng cái sáng lên, nhưng biểu tình lại có chút ngượng ngùng, khuôn mặt nhỏ nhắn mất tự nhiên đừng đi qua, lại không che giấu được vui sướng.
Trước kia cậu ta cảm thấy mình nhất định phải bảo trì học tập tốt như vậy, về sau mới có thể thay đổi khốn cảnh của mình.
Nhưng bây giờ phát hiện, thì ra thành tích học tập tốt không chỉ có thể thay đổi khốn cảnh, còn có thể cảm nhận được sự ấm áp khác, cậu ta không nhịn được vụng trộm nhảy nhót, khóe môi cũng giương lên.
Tư Vân nhìn thấy, nhịn không được lại nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn ngày càng có thịt của cậu ta.“Mẹ, con đi cho thỏ ăn.” Khuôn mặt nhỏ nhắn Chu Trạch Đông thoáng cái đỏ lên, vội vàng chạy về phía cửa lớn.
Mặt đỏ cách xa cũng có thể nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thap-nien-80-me-ke-xinh-dep-lay-chu-trai-heo/3599118/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.