Phó Dương sửng sốt một chút.
Lập tức cười nhạo nói: “Chiếu theo ý của chú, vừa rồi cô ấy chính là cố ý giả bộ không nhìn thấy? Muốn hấp dẫn sự chú ý của tôi? Cô gái này tâm cơ ngược lại càng ngày càng nặng, đáng tiếc cô ấy dù có thu mua người khác như thế nào, cũng sẽ không có cơ hội.”
Tài xế ngạc nhiên: “Thiếu gia ngài cho rằng Tư Vân tiểu thư là cùng người khác hỏi thăm hành tung của ngài mới tới nơi này?”
Phó Dương đương nhiên nói: “Nếu không thì sao? Cô ấy làm sao có thể biết hôm nay tôi muốn tới nơi này.”
Tài xế nhất thời cứng họng: “Có lẽ...... người ta chỉ tới ngồi xe mà thôi.”
Phó Dương nghe nói như thế, híp mắt: “Chú Lưu, chú có ý gì, chú cảm thấy cháu tự mình đa tình? Hay là Tư Vân cho chú chỗ tốt gì, để chú nói giúp cô ấy như vậy?”
Chú Lưu cảm thấy đúng, nhưng lại không dám nói thẳng, nghe được câu sau, chỉ cảm thấy một cái đầu hai cái lớn, vội nói: “Tôi cũng là suy đoán mà thôi, thiếu gia ngài không nên hiểu lầm.”
Lỗ mũi Phó Dương hừ lạnh một tiếng, tâm trạng vốn rất bây giờ không còn sót lại chút gì.
**Một giờ sau, Tư Vân túi lớn túi nhỏ trở về thôn Hạnh Phúc.
Lúc này gần sáu giờ, chính là lúc mọi người làm xong việc đồng áng về nhà.
Vừa lúc đụng phải Tư Vân.
Nhìn thấy cô mua nhiều túi lớn túi nhỏ như vậy, không khỏi cũng có người hâm mộ có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thap-nien-80-me-ke-xinh-dep-lay-chu-trai-heo/3599024/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.