Du Lượng mở mắt, phát hiện mình đang đứng ở một nơi hoàn toàn xa lạ.
Trong căn phòng rộng tối mờ, trước mặt cậu là tượng Phật đá cao bằng hai người, hai lòng bàn tay áp vào nhau, hàng lông mày điềm tĩnh. Cậu nhớ rõ cậu và Thời Quang vừa dọn dẹp xong những đồ lặt vặt trong ngôi nhà mới vào tối qua, mệt đến mức nằm xuống là ngủ, sao giờ lại thức dậy trong Phật đường? Đang mơ sao?
“Thái tử điện hạ!” phía sau truyền đến tiếng gọi, có người lao về phía cậu.
Khi Du Lượng quay đầu, thấy một người đàn ông trung niên đội mũ cao, mặc kiểu cổ trang, vừa chạy rồi vấp té lăn tới phía này. Sau đó mới phát hiện có người đang nằm bên hương án trước tượng Phật đá.
“Điện hạ! Điện hạ!” người đàn ông càng kêu càng hoảng, nhưng người trên đất vẫn không động đậy.
Người được gọi là Thái tử điện hạ, trên trán máu chảy không ngừng. Người đàn ông gào khóc “Người đâu! Mau truyền thái y! Thái tử điện hạ có chuyện rồi!”
Nhìn thấy dáng vẻ của Thái tử điện hạ, đám người vừa tràn vào, ai nấy đều hoảng sợ. Một số vội vàng đi mời thái y, một số ra ngoài lấy nước, một số tiếp tục chăm chỉ gào thét hai từ ‘Thái tử’, Phật đường đang yên tĩnh bỗng trở nên náo nhiệt.
Không ngoại lệ, không ai có thể nhìn thấy sự tồn tại của Du Lượng. Một số người thậm chí còn xuyên qua cơ thể cậu. Cậu mới phát hiện cơ thể của mình trong suốt.
Tình hình trước mắt khiến Du Lượng nhất thời quên mất việc mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-nam-luong-lam-thai-tu/973977/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.