“ Đương nhiên rồi, sao mẹ lại có thể lừa con được!” Trần Ngũ Nguyệt nói.
Triệu Hương Vân cẩn thận nghĩ lại, hình như là vậy. Trần Ngũ Nguyệt mặc dù là người cực phẩm, nhưng trước giờ bà chưa bao giờ nói dối, lừa cô. Có gì thì nói vậy!
“ Mẹ, cảm ơn người, con thật sự rất yêu người!” Triệu Hương Vân bởi vì việc bản thân có thể gầy xuống được một chút, mà đặc biệt vui vẻ. Trực tiếp giơ tay ôm lấy Trần Ngũ Nguyệt. Trong khoảng khắc đấy Trần Ngũ Nguyệt bị làm cho cảm động, từ trong đáy lòng lại càng cảm thấy vẫn là nuôi dưỡng con gái tốt hơn! Rất thân thiết? Chỉ việc như vậy thôi cũng đã mãn nguyện! Đâu giống như nuôi con trai, suốt ngày chỉ biết ăn đồ của bà, còn muốn bà đi nuôi người ngoài.
Bà nhổ vào!
Không biết là tiền và phiếu của Trần Ngũ Nguyệt bà là phải để cho con gái sao?
“ Mẹ, ngày mai con muốn đi vào trong Huyện một chuyến!” Triệu Hương Vân nói. Những ngày này, cô để không ít đồ vào trong cái chậu bảo bối, bất giác lương thực ngày càng nhiều. Cô phải đi vào trong chợ đen, dùng lương thực đổi lấy chút tiền, đổi chút phiếu mới được. Nếu như vận khí tốt còn có thể đổi thêm được vài tờ phiếu công nghiệp, giải quyết nổi phiền muộn của bố cô.
“ Lại đi nữa?” Trần Ngũ Nguyệt ngây người.
“ Đúng vậy, mẹ mai có muốn đi mua ít thịt mang về, nhưng con nghe nói muốn mua thịt phải đi thật sớm để xếp hàng, nếu không sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-nam-80-lam-tieu-kieu-the/2664828/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.