“ Đủ rồi, Tô đại ca sắp bị chết đuối rồi, hai người có lương tâm hay không? Tại sao lại không cứu anh ấy?”
Khúc Mộng Mộng đóa hoa trắng, lại bắt đầu buộc tội Triệu Hương Vân và Giang Vệ Dân rồi. Triệu Hương Vân lười để ý Khúc Mộng Mộng, Tô Hưng Hoa là một người đàn ông biết bơi, lẽ nào lại có thể để cho bản thân bị ngạt nước chết?
Cho dù có bị ngạt chết thì cũng là đáng đời hắn, ai bảo hắn đã kích nguyên chủ, làm cho nguyên chủ nhảy sông?
“ Đồng chí Giang, chúng ta đi thôi, đi làm việc!” Triệu Hương Vân nói với Giang Vệ Dân.
Giang Vệ Dân đáp lại một tiếng “Ừ!”
“ Giang Vệ Dân, xem như là tôi cầu xin anh được không, anh cứu Tô đại ca đi, anh ấy thực sự có thể chết đấy!” Khúc Mộng Mộng đánh chủ ý lên người Giang Vệ Dân.
Đáng tiếc, Giang Vệ Dân không hề tiếp lời cô ta. Anh và Triệu Hương Vân đi về phía mấy thửa ruộng lúa mạch dưới chân núi.
Còn về phía Tô Hưng Hoa sau khi nhìn thấy Giang Vệ Dân và Triệu Hương Vân không hề có ý định muốn cứu mình, thì tuyệt vọng, nhờ vậy đột nhiên không bị chuột rút nữa. Đầy hận thù từ dưới sông bò lên bờ, Khúc Mộng Mộng lập tức chạy tới đón
“ Tô đại ca, anh lên bờ rồi, thật tốt quá rồi, em còn tưởng...”
Tô Hưng Hoa lại không hề đáp lại lời cô ta, hắn ngẩng đầu, nhìn Khúc Mộng Mộng, hỏi
“ Tôi có điểm gì thua kém tên Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-nam-80-lam-tieu-kieu-the/2664825/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.