Triệu Hương Vân quay trở lại phòng, lấy sáu cân lương thực, mười hai quả trứng gà đã mọc ra từ cái bát bảo bối đặt vào trong cái túi vải lớn, sau đó đặt túi vải vào cái gùi. Lấy thêm hai mươi tệ nhét vào túi. Nghĩ đi nghĩ lại vẫn cảm thấy không yên tâm, liền đem theo cái bát, đặt ở dưới đáy của cái túi vải. Đeo gùi lên, đang chuẩn bị xuất phát, Trần Ngũ Nguyệt liền nhét thêm hai quả trứng gà, hai cái bánh bột ngô.
“ Cầm lấy mà ăn dọc đường, nếu như đói thì mua thêm vài cái bánh bao, nhớ là phải mua bánh nhân thịt.” Trần Ngũ Nguyệt nói.
“ Con biết rồi, mẹ!” Triệu Hương Vân nhe răng cười toe toét với Trần Ngũ Nguyệt.
“ Có nặng không? Hay là mẹ đeo giúp con nhé!” Trần Ngũ Nguyệt nhìn thấy Triệu Hương Vân dùng miếng vải đậy miệng gùi lại, mặc dùng không biết bên trong đựng gì, nhưng có cảm giác khá nặng.
Triệu Hương Vân nhìn thân thể gầy nhỏ của Trần Ngũ Nguyệt, lại nhìn bắp tay thô to của bản thân, kiên định lắc đầu,
“ Mẹ, bản thân con có thể đeo được, thời gian không còn sớm nữa, con đi đây!” Triệu Hương Vân từ chối ý tốt của Trần Ngũ Nguyệt muốn đưa cô đi lên Huyện.
Đi theo phương hướng chỉ đường của Trần Ngũ Nguyệt, trước tiên cô cần rời khỏi đội sản xuất, sau đó đi không ngừng nghỉ khoảng nửa tiếng, sau đó đến ngã ba, là có thể đi thẳng lên Huyện.
Một đường này, Triệu Hương Vân tốn mất gần hai tiếng, mệt đến mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-nam-80-lam-tieu-kieu-the/2664789/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.