Vốn dĩ phiếu và hai trăm tệ phải có biến hóa giống với biến hóa của trứng gà, nhưng chúng lại không hề có thay đổi gì. Không nhiều cũng không ít, Triệu Hương Vân không tin tưởng vào những gì bản thân nhìn thấy, cô cầm lấy quyển tem phiếu lên cần thận kiểm tra một lượt. Không sai, vốn dĩ có từng ấy trang bây giờ không nhiều hơn cũng không ít đi nửa trang.
“ Đây là làm sao? lẽ nào...đây vốn dĩ không phải là bát châu báu gì cả? Chỉ là một cái bát sứt bình thường?” Triệu Hương Vân thì thầm nói một câu.
Nhưng trong tâm lại xuất hiện một cái nghi hoặc. Nếu như đây không phải là bát châu báu thì những quả trứng gà kia phải giải thích thế nào?
Chỉ có cô và Trần Ngũ Nguyệt ở nhà, mẹ cô thì không hề đi vào phòng cô. Lẽ nào cái bát này chỉ có tác dụng đối với những vật sống giống như trứng gà?
Triệu Hương Vân nói vật sống, không phải là nói về vật đang còn sống, mà là đồ vật giống như trứng gà, lương thực. Còn về vật chết thì giống như cô đã đặt tem phiếu, và tiền. Vì muốn kiểm định suy đoán của bản thân, Triệu Hương Vân chạy ra khỏi phòng.
“ Mẹ, mẹ đưa cho con mượn chìa khóa phòng mẹ!”
Hiện giờ lương thực khan hiếm, tất cả lương thực trong nhà bao gồ lương thực chính và lương thực phụ đều được khóa trong tủ đồ của Trần Ngũ Nguyệt. Triệu Hương Vân muốn dùng lương thực làm kiểm nghiệm, thì phải lấy được chìa khóa.
Trần Ngũ Nguyệt vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-nam-80-lam-tieu-kieu-the/2664785/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.