Chương trước
Chương sau
Lúc này Triệu Hương Vân cảm thấy bà mẹ cực phẩm của mình thực ra cũng khá đáng yêu, chỉ có điều là quá cố chấp.

“ Mẹ, trong nhà có việc gì chưa làm xong không? Buổi chiều con không đi đội sản xuất nữa!”

Triệu Hương Vân nhớ đến bát châu báu đựng phiếu và hai tăm tệ cô vừa đặt vào tủ quần áo khi nãy, liền không muốn ra khỏi nhà. Cô vừa rứt lời, Trần Ngũ Nguyệt liền xua tay

“ Không có, không có, trong nhà làm gì có việc cần con làm, con quay về phòng ngủ là được rồi!”

“ Mẹ...” Triệu Hương Vân đen mặt, nếu ở nhà nằm ngủ thì cô có còn cần giảm cân nữa không ?

“ Thế thì, con....con trông mấy con gà giúp mẹ một lát?”

Trần Ngũ Nguyệt nghĩ, trông mấy con gà cũng không phải là công việc gì nặng nhọc, chỉ cần tìm một chỗ ngồi xuống là được, như vậy con gái bà sẽ không vất vã.

“ Mẹ, trông gà cũng gọi là công việc sao? Con muốn ra mồ hôi, công việc có thể giảm cân! Mẹ quên việc buổi sáng con bị ngã sao?” Triệu Hương Vân cố ý lắc ngón tay đã được băng bó tới trước mặt Trần Ngũ Nguyệt.

Trần Ngũ Nguyệt nhất thời không nói gì, đấu tranh nửa ngày, mới nói

“ Cỏ trong vườn cần được làm sạch, mẹ vốn muốn đợi hai anh trai con thu hoạch lương thực xong thì để cho chúng làm, nếu con không cảm thấy phiền phức thì...thì con làm nhé?”

“ Ở đâu, đâu ạ?” vừa nghe có việc để làm, Triệu Hương Vân đặc biệt có tinh thần.

Trần Ngũ Nguyệt rất không tình nguyện đưa Triệu Hương Vân vào vườn rau. Cả cái vườn đều cần được nhổ cỏ, nhưng Trần Ngũ Nguyệt chỉ tay về một góc vườn trong cùng, chỗ đó bà mới trồng rau được vài ngày, cỏ mới mọc được vài cây, nói với Triệu Hương Vân

“ Con gái ngoan, con ở đây nhổ cỏ nhé, mẹ đi làm quần áo cho con, con nhổ xong cỏ thì quay về phòng mà ngủ, có biết không?”

Nhìn thấy trên mặt đất gần như không có ngọn cỏ nào, khóe miệng Triệu Hương Vân giật giật, nửa ngày mới giả bộ không có việc gì, gật đầu liên tục



“ Vâng! Mẹ, con biết rồi!”

Khó khăn lắm mới đem Trần Ngũ Nguyệt dỗ vào nhà, Triệu Hương Vân mới nới lỏng một hơi. Mặt trời có chút gắt, Triệu Hương Vân cúi mặt xuống đất, bị nóng gần chết.

May mắn là cô đem bản thân bọc lại rất kỹ càng, chỉ lộ đôi tay ra ngoài. Cô quyết định rồi, nhất định phải để mẹ cô Trần Ngũ Nguyệt giúp cô làm găng tay và mũ che nắng. Lúc làm việc, cũng không quên việc chống nắng. Triệu Hương Vân muốn đổ mồ hôi, muốn giảm cân, làm việc mười phần ra sức. Nhổ xong một rãnh cỏ liền đổi sang rãnh khác. Tốc độ nhanh hơn không ít so với lúc sáng đi nhổ cỏ lợn.

Nói về Giang Vệ Dân phía bên này, buổi sáng Triệu Hương Vân đem đến cho anh quá nhiều kinh ngạc và cảm giác cô không giống với trước đây. Đến bản thân anh cũng không hề phát hiện rằng bản thân bắt đầu mong đợi buổi làm việc chiều nay. Chỉ có điều, khi đến đội sản xuất không hề bắt gặp người mập mạp đó, Giang Vệ Dân bắt đầu có chút thất vọng. Cũng có khả năng, cô ấy chỉ là nhất thời hứng thú mới đi làm? Hoặc là có khả năng....giống như bên ngoài đồn thổi, cô ấy thích Tô Hưng Hoa, nên đi làm việc cùng Tô Hưng Hoa rồi. Nghĩ như vậy, Giang Vệ Dân càng ngày càng trầm mặc, anh bắt đầu liều mạng làm việc. Rõ ràng phải mất một ngày mới đổ hết phân lợn, nhưng chỉ mất một buổi chiều anh đã làm xong rồi. Dẫn đến, lúc Triệu Trí Viễn đi chấm công điểm cho anh, cười đến mức không khép miệng lại được.

Trực tiếp khen ngợi Giang Vệ Dân là đồng chí tốt, làm việc nhanh nhẹn. Giang Vệ Dân không thừa nhận cũng không phản bác, rất lâu mới nói một câu

“ Đại đội trưởng, ngày mai tôi muốn xin nghỉ để đi vào thành một chuyến, muối trong nhà sắp hết rồi, tôi muốn đi đổi một ít!”

“ được thôi, có điều không tính là cậu xin nghỉ, cậu đi buổi sáng, đến chiều quay về đem công việc buổi chiều làm hết, thì tôi tính cho cậu công điểm tối đa!”

Triệu Trí Viễn mười phần rộng rãi, ai bảo Giang Vệ Dân không những làm việc chăm chỉ, nhanh nhẹn còn đem theo con gái ông làm việc cùng. Con gái ông vốn nhõng nhẽo, yếu ớt, cũng có thể nhổ được nửa giỏ trúc cỏ, đây là việc mà Triệu Trí Viễn có năm mơ cũng không dám nghĩ tới. Nếu như Giang Vệ Dân có công, thì đại đội trưởng là ông cũng không ngại cho cậu chút quyền lợi.

“ Cảm ơn!” Giang Vệ Dân lãnh đạm nói một câu.

“ Thời gian không còn sớm nữa, cậu sớm một chút về nhà đi, nếu có gì khó khăn thì nói với tôi, mọi người là thanh thư, nhưng lại luôn giúp chúng tôi làm việc, đội sản xuất có thể giúp đỡ giải quyết, tôi Triệu Trí Viễn sẽ nghĩ biện pháp giúp đỡ!”

Triệu Trí Viễn vỗ vỗ vai Giang Vệ Dân, rất nghiêm túc nói một câu.

Sau khi Giang Vệ Dân rời đi, Triệu Trí Viễn đi kiểm tra tiến độ làm việc ở chỗ khác, dựa vào tiến độ hoàn thành công việc mà chấm công điểm ngày hôm nay.

.....

Bất tri bất giác đã đến lúc mặt trời lặn, Triệu Hương Vân cả một buổi chiều, lại có thể nhỏ hết cỏ trong vườn. Nhìn cỏ bị chất đống thành một ngọn núi nhỏ, nóng đến mức mặt đỏ hết lên, mồ hôi ướt hế người, gần như sắp tắc thở, Triệu Hương Vân thiếu chút nữa kích động hỏng luôn rồi. Cô thật sự không dễ ràng, không ngờ có thể làm xong hết việc. Triệu Hương Vân khập khiễng bước ra khỏi vườn, liền đụng phải Trần Ngũ Nguyệt đã nấu xong cơm, đang chuẩn bị đi cho gà ăn.

Trần Ngũ Nguyệt bắt gặp con gái bước ra từ trong vườn, khắp cả người đều dính bùn đất, nhất thời đầu như muốn nổ tung, vội vàng chạy tới hỏi



“ Đây là làm sao? Hương Vân, con...con đây là...”

“ Mẹ, con làm xong hết việc rồi!”

Trừ phần đất Trần Ngũ Nguyệt mới trông rau và phần đất trồng rau khoai là gần như là không cần nhổ cỏ, còn lại gần ba phần đất. Ba phần đất này Triệu Hương Vân lăn lê, bò trườn khó khăn lắm mới miễn cưỡng làm xong, tốn hết ba tiếng đồng hồ. Nghe xong lời của Triệu Hương Vân, hốc mắt Trần Ngũ Nguyệt liền đỏ lên

“ Con gái ngốc nghếch, con làm gì thế này, không phải đã nói là để việc này cho hai anh con làm sao? Con....con sao lại không nghe lời mẹ như vậy?”

Trần Ngũ Nguyệt miệng thì nói những lời trách móc, nhưng bản thân lại càng đau lòng hơn. Không ngờ bảo bối của bà lại làm việc cả một buổi chiều.

“ Mẹ, người đừng nói hai anh như vậy, đại ca, nhị ca, mỗi ngày phải làm nhiều việc như vậy, không có thời gian để nghỉ ngơi, ăn cũng không tốt! Mẹ, mì với trứng gà của buổi trưa con thật sự không ăn, mẹ đưa cho hai anh ăn đi, hai người họ so với con càng xứng đáng được ăn hơn, buổi tối con chỉ cần uống chút cháo từ lương thực phụ là được rồi!”.

“ con, đứa trẻ này...”

Trần Ngũ Nguyệt liên tục thở dài, ôm lấy Triệu Hương Vân thiết chút nữa thì khóc lên.

“ Mẹ, người con rất hôi thối, con muốn đi tắm!” Triệu Hương Vân nói

“ Mẹ đi lấy nước cho con!”

Việc con gái làm nhiều việc như vậy, Trần Ngũ Nguyệt đã không thể thay đổi được hiện thực này, chỉ có thể đối xử với con gái tốt gấp bội.

“ Mẹ, đi lấy nước là việc nhỏ, để con tự mình đi lấy là được rồi! Mẹ cũng mệt cả ngày rồi, người đi nghỉ ngơi đi ạ!”

Triệu Hương Vân nói xong lời này liền đi vào nhà bếp, Trần Ngũ Nguyệt ngây người một lúc mới phản ứng lại, con gái đây là quan tâm bà. Trái tim bà ấm áp giống như mùa đông được đắp một chiếc chăn bông ấm áp vậy.

Triệu Hương Vân lấy xong nước liền đi về phòng mình tìm quần áo để thay. Đương nhiên việc quan trọng là cô muốn xem những đồ đặt trong cái bát có phải là nhiều lên rồi không. Nhưng khi Triệu Hương Vân mở cửa tủ ra, vừa nhìn liền ngốc luôn rồi
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.