Bị Huân Vu Nhất nói có chút giật mình,Hi Văn liền bỏ chân xuống,hắng giọng nói
"Chỉ là không để ý thôi anh cũng không có ích kỷ vậy đi" Hi Văn cười cười,bây giờ cũng thể thô lỗ được nha
"Chỉ cô chơi chứng khoán thì cũng được thôi,nhưng cô trả công tôi sao đây?"
Gương mặt trầm lại,cô chưa có nghĩ đến vấn đề này..."Nếu tôi thu được lợi thì chia cho anh có được không?"
" Tôi không có thiếu tiền,chi bằng dùng thân cô báo đáp tôi đi" Huân Vu Nhất không nặng không nhẹ mà nói,biểu tình không có nửa điểm là đùa giỡn
Hi Văn"..."
Đậu m* con dao đâu rồi nhỉ? Thế giới này gϊếŧ người không phạm pháp thì bà sớm đây chém chết tên nam nhân vô liêm sỉ này rồi,Huân Vu Nhất chó ăn mất não anh rồi đúng không ?
"Xin lỗi tấm thân này tôi dành cho người mình yêu,anh ra điều khiện khác đi" Hi Văn cũng mặt dày đáp lại
Huân Vu Nhất phì cười "Chứng khoán không phải muốn chơi là chơi đâu,nó là con dao hai lưỡi người mới bắt đầu như cô không sợ trắng tay sao"
"Chính vì mới bắt đầu nên tôi muốn anh chỉ tôi ,trắng tay ? Tôi không có ngại mất đâu,dù gì tôi cũng tự tin mình chơi tốt"
"Sao không nhờ Hân tổng (cha Giai Kỳ) hoặc vị hôn thê Hạo Hiên của cô" Huân Vu Nhất hỏi
"Tôi không có muốn để họ biết,dù sao âm thầm làm vẫn là tốt nhất"
Huân Vu Nhất như đang suy nghĩ "Được rồi giúp cô cũng được, điều kiện dễ thôi cô biết nấu ăn không?"
....Đột nhiên hỏi cô có biết nấu ăn không? Ý gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-lam-nu-phu-doc-ac/945828/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.