Ngôn Hào qua vài chiêu cuối cùng cũng bại dưới tay Hạ Thần, hắn bị Hạ Thần áp chế quỳ trên mặt đất, khuôn mặt vì xấu hổ mà đỏ bừng, người trong môn phái lớn như hắn, môn sinh cũng được xem là xuất sắc trong môn phái lại bại dưới tay một tên nông gia, nói ra người trong giang hồ có thể cười đến rụng răng. 
"Là người của ngươi muốn động đến hài tử của ta, ta không giết hắn đã là nhẹ tay, hay ngươi có muốn thử cảm giác bị phế đi không?" Hạ Thần từ trên cao híp mắt cười quỷ dị mà nhìn xuống 
Mấy năm nay sống ở điền viên an nhàn, yên bình cùng tức phụ, sau này lại có thêm Dao Dao nhưng hắn chưa bao giờ quên bản chất sát thủ mấy chục năm của kiếp trước, chân chính là một sát thủ hàng đầu, hắn chưa từng cúi đầu trước ai ngoài người huấn luyện. 
Sang đến kiếp này, có linh tuyền không gian, có vũ khí còn có võ công hỗ trợ, hắn cũng không có ý định cúi đầu mà sống, hắn cũng chẳng muốn tìm phiền phức là đám người này ức hiếp hài tử hắn. 
"Không cần, vừa nãy là chúng ta quá lời, ta ở đây tạ lỗi ngươi, cũng thay mặt đệ đệ xin lỗi hài tử ngươi, ngươi bỏ quá cho chúng ta lần này" Thanh niên kiêu ngạo, khinh cuồng đã không biết chạy đi đâu mất, chỉ còn lại thanh niên đang lo lắng đến mặt mày trắng bệch, nếu ngay bây giờ hắn bị người này phế đi võ công thì chi bằng một đao giết hắn luôn cho rồi, sắp tới là đại hội võ lâm, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-lam-dien-chu/1591664/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.