Nhóm người kia bị nói đến nước miếng bay tung trời nhưng cũng không có tỏ vẻ xấu hổ, chỉ có một người trong đó đập bàn đứng dậy quát "Câm miệng hết cho ta, các ngươi bước chân được vào tứ đại thế gia thì hãy mạnh miệng mà nói, còn không thì làm chó ngoan chạy theo sau đi"
"Ngươi..." người nọ tức giận muốn đánh nhưng những người xung quanh chỉ đành khuyên nhủ, nhóm người này thực lực không tồi, tốt nhất vẫn nên giữ thể lực chờ đến đại hội so tài đi.
Hạ Thần nãy giờ vẫn luôn quan sát nhóm người kia, hắn chẳng biết gì về người trong giang hồ, nhưng nghe loáng thoáng cũng có thể hiểu biết thêm một chút, cái gì gọi là chính? Cái gì là tà? Đây là người của chính đạo mà khinh thường người khác như vậy, gọi bọn họ là lũ ô hợp cũng không quá đáng.
"Lão cha, những người kia thật xấu xa" Dao Dao nhíu mày, đôi mắt khi nheo lại giống Hạ Thần y như đúc
"Ngươi nói cái gì? Một đứa nhóc như ngươi cũng dám nói bọn ta?" Tên đập bàn vừa nãy hướng Dao Dao phóng tầm mắt hung tợn, ý định dọa cho nó khóc thét lên
Dao Dao híp mắt nhìn tên kia, xong khinh thường nói "Miệng thật thối"
Lão cha nó luôn dạy nó nếu gặp người xấu không được sợ hãi, cũng không được lùi bước, nếu đánh không được thì mắng, mắng đến khi nào nước miếng dìm chết hắn thì thôi, mắng đến hắn tai bị điếc luôn càng tốt.
Đám đông xung quanh vì câu nói mà phá lên cười, trong chốc lát cũng chẳng thể dừng, tên kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-lam-dien-chu/1591663/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.