"Các ngươi nếu không muốn chết thì ngoan ngoãn một chút" Hạ Thần nói xong xoay người đi về hướng nhà kho.
Đám người kia đã sợ đến mức không còn ý nghĩ dám chạy.
Một kiếm chém đứt ổ khóa, Hạ Thần vào bên trong, từng rương lớn nhỏ được chất đầy trên đất. Hạ Thần mở một rương ra, bạc trắng lóa đập vào mắt, một rương bạc này cũng vài vạn lượng bạc.
Vậy mà có đến mấy rương. Lần này hắn lời to rồi.
Đem chuyển từng rương vào trong không gian, lại chuyển một đống thứ hàng hóa vào. Chỉ chừa lại một phần hàng hóa cùng một đống lương thực.
Số lương thực này để cho Trịnh Tân An đem đi cứu trợ hoặc đưa vào quân lương đi, hắn cũng không thiếu ăn.
Đợi thu thập xong đi ra ngoài chợt nghe thấy tiếng khóc phát ra từ phòng bên cạnh, hắn phá khóa đi vào, nhìn thấy một đống nữ nhân cùng song nhi đang co rút vào nhau.
Nhìn cũng biết những người này bị bọn chúng bắt giữ để làm gì.
Vừa thấy hắn, cả đám người hoảng loạn co rụt lại thành một đoàn. Vừa nãy có một số người nhìn từ khe hở, thấy người này một kiếm lấy đầu tên thủ lĩnh kia.
"Các ngươi đừng sợ, lát nữa huyện lệnh đến đây, sẽ giúp đưa các ngươi về nhà" giọng nói ồm ồm làm cả đám run sợ, nhưng nghe hắn nói xong trong lòng lại vui mừng, có phải hay không bọn họ sắp thoát khỏi cảnh địa ngục này?
Hạ Thần xoay người xuống núi, trên đường đi còn thuận tay phá bỏ toàn bộ bẫy rập.
Trịnh Tân An ngồi ở trong lều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-lam-dien-chu/1591585/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.