Triệu gia
"Tiểu Mộc, ngươi vẫn chưa ngủ sao?" Liễu thị thấy ánh đèn bên trong phòng nhi tử còn sáng liền hỏi.
"Nương, vẫn chưa. Sao ngươi không ngủ?" Triệu Tiểu Mộc đang ngồi bên bàn luyện chữ.
Từ sau khi biết Hạ Thần biết chữ, hắn liền bắt y mỗi ngày học một vài chữ, giờ y đã viết được một số chữ, rảnh rỗi liền đem dạy cho Triệu Lâm, dù không thể khảo công danh, nhưng biết chữ lại tốt hơn một chút.
Lúc trước Hạ Thần cũng hay dạy cho y quyền cước phòng thân, Hạ Thần nói như thế sẽ không bị người ức hiếp, cũng có thể khỏe mạnh, cho nên y vẫn rất chăm chỉ luyện tập.
Mỗi sáng đều cùng Triệu Lâm luyện tập một chút.
"Ta không ngủ được, lớn tuổi rồi nên có chút khó ngủ" Liễu thị ngồi xuống nói.
Bà lo cho Hạ Thần, cũng lo cho nhi tử bà, Hạ Thần đã đi nửa tháng mà không có chút tin tức gửi về. Làm cho Triệu Tiểu Mộc càng thêm lo lắng, biết là hắn nói đi một tháng nhưng ở phủ thành muốn gửi tin cũng không khó, chỉ cần một tin báo bình an cũng tốt.
Liễu thị đang nghĩ, không biết có phải hay không ở bên ngoài Hạ Thần đã tìm được một người khác hợp hơn con bà.
Dù sao hắn cũng là một người tài giỏi, đã không còn là một Hạ Thư An suốt ngày bị ức hiếp, khi dễ.
Nói ra thì một thanh niên bình thường vẫn muốn thú một nữ nhân mềm mại, xinh đẹp.
Lúc đó Hạ Thần thú con bà cũng là bị Lưu thị ép buộc, không có yêu thích.
Nếu như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-lam-dien-chu/1591584/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.