Edit: Ninthtenth.
Beta: Elinor.
- -------------------------
Khương Vong không ngờ anh cứ thế xách cha ruột lên như xách một con chim cút vậy.
Cha Bành ăn hiếp kẻ yếu nhiều năm trời, mà giờ lại bị mất mặt hồi lâu trước một đám trẻ con, lúc được thả xuống đất mặt ông ta đỏ bừng lên rồi còn mắng thêm vài câu nữa.
Khương Vong vô cảm nhích tay một cái, người nọ lập tức nín thin, rụt cả cổ xuống.
"Tôi là thân thích của mẹ nó nhờ qua." Anh quyết định vẫn nên giải thích đôi chút: "Tới đây để chăm sóc cho thằng bé kia."
"Khi nào ông có thể sinh hoạt như một người bình thường, thì hẵng đến chỗ tôi đón Bành Tinh Vọng về."
Cha Bành liếc xéo anh một cái rồi cất bước đi luôn, trên mặt còn vẻ mất tự nhiên phiếm hồng như say rượu.
Trò khôi hài mới kết thúc không bao lâu chủ nhiệm lớp đã vội vã chạy tới, tính tình quý bà họ Hứa này đó giờ chẳng tốt đẹp là bao, vừa thấy người đã tuôn một tràng đạo lý vào mặt thầy Quý.
"Cậu làm thầy giáo kiểu gì vậy? Không thể duy trì cái kỉ luật cơ bản cho tốt à? Vừa để phụ huynh đánh nhau trên trường vừa để bọn nhỏ xem chuyện cười hả?"
Khương Vong nhìn thấy bà là thẳng lưng lên theo thói quen, khụ một tiếng mới đi tới giải thích.
Bà Hứa đánh giá anh từ trên xuống dưới: "Còn cậu là phụ huynh mới của em Bành Tinh Vọng sao?"
"Vâng."
"Học phí hai trăm ba mươi sáu, tiền cơm trưa một trăm lẻ năm cha nó cứ trì hoãn mãi chưa chịu nộp, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-hai-muoi-nam-truoc-tu-nhan-nuoi-minh/1604774/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.