-Nha đầu ra đây đi theo ta,ta cho người xem cái này.
Nó không nói gì lặng lẽ bước theo lão,xung quanh rất yên tỉnh,không khí lại rất trong lành nó thích nhất ở thời cổ đại này không có tiếng xe cộ không có bụi bậm,lão đầu dắt nó đến một rừng trúc nơi đây bốn phía đều là trúc cách đi vào lại rất quanh co ik như mê cung,nó hơi thắc mắc nhưng cũng không hỏi lảo chỉ đi theo.
-Nha đầu ngươi nhìn cho kỉ,nói rồi lão đầu múa mười hai câu khuẩu huyết cho nó xem.
Nó im lặng ghi nhớ tất cả,lão đầu sao khi múa xong,lại đưa cho nó một cuốn bí kíp võ công một cây sáo.
-Nha đầu ta nhận con làm đồ đệ thứ hai trăm năm mươi mốt của Long Song Nguyệt Cung,đây là cuốn bí kíp ta tốn cả đời để nghiên cứu,còn cây sáo này là bảo vật của Sở Quốc Song Long Tiêu,gồm hai cây Ngọc Long và Ngọc Phụng do hoàng thượng và hoàng hậu sử dụng ta tặng cho con. Con nhớ kỉ không được thổi nó nếu chưa lãnh ngộ được hết võ công của ta.
-Lão đầu ta không muốn làm đồ đệ ông.
-Ta biết,nhưng ta muốn A,nha đầu ta thích tính cách ngươi,ngươi cường hãn như vậy mới xứng làm đồ đệ ta.
-Ta không muốn.
-Ta muốn,ta muốn ngươi có nói không muốn lần củng vậy ta đã quyết định.
Nó bótay với lảo già này im lặng cầm quyển bí kiếp xem,nếu như đối với người khác việc lảnh ngộ này mất đến hai mươi năm,ba mươi năm có khi cả đời,nhưng nó thì chỉ cần nửa tháng(nhờ bàn tay t/g chị mới dc vậy,chứ ai mà bá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai/1632011/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.