Lư thị nghe tiếng chúc mừng khen ngợi của mọi người, cười đến nỗi không khép được miệng. Thật là tổ tiên phù hộ, trời ban phúc lành. Con dâu tốt như vậy mà lại được con trai nhà mình cưới được. Nghĩ lại hai năm trước, bà còn ngày ngày lo lắng cho con trai, khổ sở sống qua ngày, giờ đây thật sự là rơi vào ổ phúc.
Sắp phải bái đường rồi, bà vội vàng chỉnh trang lại búi tóc và y phục, phải thể hiện dáng vẻ tinh thần nhất của mình.
"Nhất bái thiên địa!"
"Nhị bái cao đường!"
"Phu thê đối bái!"
Giọng của chủ lễ càng lúc càng cao vút, càng lúc càng hứng khởi. Hôn lễ lần này có thể nói là hôn lễ náo nhiệt và quy mô nhất trong đời ông ta chủ trì, tiền mừng cũng hậu hĩnh chưa từng có, nghĩ đến liền vui sướng không thể tả.
"Lễ thành! Tiễn vào động phòng!"
Tiếng hò reo nhiệt liệt của khách khứa, khiến không khí hôn lễ này càng thêm nồng nhiệt.
Nam Khê che khăn voan được đưa vào phòng tân hôn được trang trí tỉ mỉ, theo vào còn có không ít cô nương lớn tiểu phụ trong thôn, Du Lương chưa kịp nói câu nào với vợ mình đã bị mọi người đẩy ra ngoài cửa.
Hắn đứng ở cửa không nhúc nhích, mắt nhìn chằm chằm vào tân nương mới mặc áo cưới đỏ thẫm trong phòng.
"Xem kìa tân lang, vẫn chưa nỡ đi kìa!"
"Yên tâm đi tiếp đãi khách đi, chúng ta có ăn thịt tân nương của huynh đâu?!"
Cả phòng trêu chọc khiến tai Du Lương đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-nau-ruou-lam-giau/3712738/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.