"Dư thúc thúc, bây giờ cháu về nhà lấy rượu cho thúc!"
"Ây! Không cần không cần!"
Dư Đào ngăn nàng lại, bảo nàng ngồi xuống trước.
"Không cần vác lên núi, lát nữa ta đưa bạc cho cháu, rồi phái người theo cháu xuống núi lấy rượu. Rượu này, ta định gửi đến Nam Lê phủ."
Nói xong Dư Đào liền vào phòng viết thư, một khắc sau mới cầm thư và bạc ra.
Nam Khê mơ hồ nhét bạc vào lòng, nghe Dư Đào dặn dò tiểu nhị đưa rượu đến tay tổng quản sự Lộ gia, còn nghe ông ta nói nhất định phải đổi rượu xoài sang bình sứ tinh xảo rồi mới đưa lên, lập tức có chút ngượng ngùng.
Bình đất nung nhà mình quả thật không đẹp lắm.
Rất nhanh Nam Khê đã dẫn người xuống núi, vì bận việc chính nên cũng không kịp đi đường vòng xem Du Lương, trưa còn phải dỗ dành một hồi lâu.
Lúc này người Dư Đào phái đi cũng đã đưa rượu đến Lộ phủ ở Nam Lê. Nghe cửa phòng truyền lời nói là Dư Đào phái người đưa đồ đến, tổng quản sự lập tức bảo hạ nhân đưa người vào phủ.
Một phong thư, một bình rượu lớn.
"Tổng quản sự, Dư quản sự nói rượu này trước khi đưa cho chủ nhân thưởng thức nhất định phải đổi sang bộ đồ sứ đẹp, nếu không sẽ phí phạm."
Phí phạm?
Từ này có chút khó hiểu, tổng quản sự mở nắp rượu ra xem, đen sì cũng chẳng thấy gì, chỉ là ngửi thấy quả thật rất thơm.
Dư Đào làm việc vốn đáng tin cậy, nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-nau-ruou-lam-giau/3712680/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.