"Mẹ, Tiểu Khê đã đồng ý con rồi."
"Cái gì?!!"
Lư thị mặt mày ngơ ngác, nghe ý con trai này hai người đã có tình ý với nhau rồi, nhưng rốt cuộc là từ khi nào?
Bình thường con trai về ăn cơm bà cũng có ở nhà, hai người có qua lại gì đâu? Chẳng phải luôn khách sáo với nhau sao?
Chuyện gì đây?
Lư thị nắm lấy con trai bắt hắn nói rõ ràng.
Nhưng chuyện tình cảm làm sao nói cho rõ được, hắn cũng không biết mình động tâm từ lúc nào, có lẽ là ngày ra tù nàng nhìn hắn dưới gốc cây, có lẽ là lúc nàng đối đáp lại Mao đại nương dưới chân núi, thông minh đáng yêu lại sinh động, thật khó để người ta không thích nàng.
"Mẹ, dù sao con cũng chỉ cưới nàng thôi, đợi bến thuyền xây xong những nha dịch kia đi rồi chúng ta sẽ mời bà mối đến cầu hôn."
Nam nữ đã định hôn thì không nên gặp mặt hàng ngày, nên vẫn phải đợi hắn dọn về nhà mình rồi mới đi cầu hôn.
Lư thị còn biết nói gì nữa, Khê nha đầu đã đồng ý thì cuộc hôn nhân này bà cầu còn không được. Trên đường về càng nghĩ càng vui vẻ, dặn đi dặn lại bảo con trai phải đối xử tốt với Nam Khê.
Du Lương tất nhiên gật đầu liên tục, chuyện này không cần mẫu thân dặn dò, hắn nhất định sẽ đối xử tốt với vợ mình mà.
Hai mẹ con lại về đến sân, Nam Khê biết hai người đi nói chuyện gì, vừa thấy nụ cười trên mặt Lư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-nau-ruou-lam-giau/3712671/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.