Lúc này người Lâm gia đều đã đi rồi, sính lễ cũng đã được cha mẹ Xuân Nha mang vào phòng chính. Xuân Nha mặt mày hớn hở kéo Nam Khê vào phòng của mình.
"Nam Khê! Ngày cưới của ta đã định rồi!"
"Đã định rồi?! Khi nào vậy?!"
"Cuối tháng mười xuất giá, khoảng ba tháng nữa thôi."
Trong mắt Xuân Nha toàn là ngọt ngào, hiển nhiên rất mong đợi ngày cưới này. Nàng ấy lấy ra túi thơm mình vừa thêu gần đây và giá y làm dở bày lên giường cho Nam Khê xem.
"Hoa văn của chiếc giá y này ta học mãi mới biết thêu, cô xem có đẹp không? Còn cả cái túi thơm này nữa, ta cũng học rất lâu. Trước đó thêu một đôi uyên ương, nhưng Lâm tam ca nói là vịt, hừ, kết quả vẫn không phải là ngắm nghía rồi cho vào túi áo sao."
Cô nương có người thương ngay cả nói chuyện cũng ngọt ngào. Nam Khê không biết sao trong lòng hơi chua xót, có vẻ cũng khá ghen tị.
"Có đẹp không?"
Nam Khê cẩn thận nhìn chiếc giá y đó, màu đỏ nổi bật cộng thêm hoa văn cát tường, làm xong mặc vào chắc chắn rất đẹp.
"Đẹp lắm!"
"Đẹp là được rồi, không uổng công ngón tay ta suýt nữa bị đ.â.m hỏng."
"Hả? Khó thêu như vậy sao không mặc trực tiếp giá y không có hoa văn?"
Nam Khê cảm thấy không có hoa văn, chỉ là một chiếc giá y đỏ thẫm cũng rất đẹp. Xuân Nha lắc đầu, hơi kiêu ngạo nói: "Cưới chồng là chuyện cả đời của cô nương chúng ta, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-nau-ruou-lam-giau/3712669/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.