Tuy rằng bà luôn cảm thấy nhà mình không xứng với Khê nha đầu, nhưng nếu Khê nha đầu thật sự có ý với A Lương thì bà quả thật cầu còn chẳng được.
Khê nha đầu tốt như vậy làm con dâu mình, bà mơ cũng phải cười tỉnh.
Cũng chẳng biết hôm qua có phải mình hoa mắt không...
Lư thị trong lòng vướng bận, liền bê ghế ra ngồi trước cổng viện, vừa làm giày vừa đợi hai người về.
Du Lương đúng giờ đến bờ biển, đây là một vịnh biển cách làng khá xa, gần như là địa phận làng bên cạnh rồi. Hắn đã hứa với mẹ, tất nhiên sẽ không qua loa. Dù sao mẹ cũng nói rồi, không ưng cũng chẳng sao.
Đợi gần nửa canh giờ mới nghe thấy tiếng nói từ rừng dừa vọng lại, là bà mối dẫn Kỳ cô nương đến. Khi xem mặt, bà mối sẽ không đi xa, cũng là để tránh người khác nói ra nói vào. Vì vậy vừa ra khỏi rừng dừa, bà mối liền không tiến lên nữa, chỉ có Kỳ cô nương nhẹ nhàng bước đến.
Nửa canh giờ này Du Lương chẳng hề nhàn rỗi, không thể đi đánh cá hắn liền nhặt những cành cây bị sóng đánh dạt vào bờ, chất dần lên rồi lấy cỏ khô vò thành dây buộc lại để khi về mang theo.
Kỳ Xuân Vinh càng đi càng gần, càng nhìn càng hài lòng.
Ở thôn quê, điều kiện lấy chồng tốt hay không là một chuyện, nam nhân có khỏe mạnh hay không cũng rất quan trọng.
Từ nhỏ nàng ấy đã không khỏe mạnh như nam nhi, làm việc chịu không ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-nau-ruou-lam-giau/3712666/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.