Bà mối nói là cô nương ở thôn bên cạnh, bà nhớ trong thôn có không ít người từ thôn bên cạnh gả sang, lát nữa phải ra ngoài dò hỏi mới được.
Bà mối nói có tốt đến mấy cũng không bằng tự mình dò hỏi.
Thế là buổi chiều tối Du Lương trở về đã gặp Lư thị dò hỏi ở bên ngoài xong trở về.
"Mẹ? Mẹ đi đâu một mình vậy?"
"Chỉ đi quanh thôn một chút, dò hỏi chút chuyện thôi."
Lư thị vịn tay con trai, nói nhỏ với hắn về chuyện bà mối đến cửa hôm nay.
"Mẹ đã đi hỏi mấy nhà từ thôn bên cạnh gả sang trong thôn rồi, Kỳ gia cô nương là người tốt. Chỉ là cha mẹ nàng lần lượt qua đời nên để tang mới trì hoãn đến tuổi này. Bốn đứa đệ đệ muội muội bên dưới đều chăm sóc rất tốt, đại đệ năm nay đã thành thân, sau này nếu nàng xuất giá thì không cần phải lo cho ba đứa nhỏ nữa."
Du Lương nghe xong lòng hoảng hốt vội hỏi: "Mẹ, mẹ không định gì với người ta chứ?"
"Chưa đâu, làm gì có nhanh như vậy."
Lư thị kéo con trai đi vào sân, cười nói với hắn: "Con đã lớn như vậy rồi, nên nói chuyện hôn sự rồi. Chỉ là gặp mặt xem sao thôi mà có sao đâu."
Bà đã quyết định rồi, cô nương đó không chê nhà nghèo, nhất định phải để con trai đi gặp mặt.
Du Lương vừa mở miệng định nói không, ngẩng đầu lên nhìn thấy tiểu nha đầu trong bếp. Tiểu nha đầu bình thường nhìn thấy hắn đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-nau-ruou-lam-giau/3712665/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.