Lư thị không còn cách nào đành nghe lời đưa bánh cho Nam Khê.
Ăn xong bữa sáng nàng liền vác thùng nước lên núi, vì cây xoài nhà mình ở vị trí cao hơn, nên nàng đi tìm Du Lương trước.
Vườn chuối hắn làm ban đêm, bây giờ ban ngày đang ở một ruộng dứa chặt dứa. Lúc này còn sớm, nắng chiếu không nóng lắm chính là lúc làm việc tốt, hầu như mỗi vườn trái cây đều bắt đầu sớm.
Du Lương mang theo hai cái sọt lớn, một tay cầm dứa một d.a.o gọn gàng chặt xuống, rồi nhanh chóng tiếp tục chặt quả khác. Gọn gàng hơn Nam Khê lúc trước một d.a.o chặt mấy lần mới chặt được dứa nhiều.
Hắn cúi đầu làm việc, chìm trong đám dân làng đang chặt dứa, nhưng Nam Khê vẫn vừa nhìn đã thấy vị trí của hắn. Ở đây khá nhiều người đang chuyên tâm làm việc, nàng không tiện gọi người bèn đi đường nhỏ vòng đến phía trước Du Lương không xa. Đợi Du Lương đứng thẳng lưng kéo sọt đi thì nàng vẫy tay một cái liền bị phát hiện.
Du Lương thấy nàng rất bất ngờ, thấy nàng vẫy tay mình lập tức bỏ sọt đi về phía nàng, khiến Nam Khê đau lòng.
Người này trên người có một lớp da sắt sao? Cứ thế đi thẳng qua, cũng không dùng d.a.o gạt lá, không đau sao?
Nàng nghĩ đến tình cảnh thảm hại của mình ngày chặt dứa thì toàn thân ngứa ngáy, không thể không bội phục người này da dày thịt cứng.
"Tiểu Khê, sao muội lại đến?"
"Đến đưa đồ ăn cho huynh, sáng sớm chỉ ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-nau-ruou-lam-giau/3712658/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.