Thắp đèn dầu nấu hơn một canh giờ sau, tất cả cao lương đã lên men đều đã chưng cất xong. Trong sân chất một đống bã rượu khá to, mùi rượu lẫn với hương thơm của lương thực, gà nhà hôm nay ăn không ít, nhưng còn lại vẫn rất nhiều.
"Lư thẩm thẩm, trong làng ta có ai nuôi không?"
"Nuôi lợn á? Nhiều lắm."
Giá thịt đắt như vậy, dân thường muốn ăn miếng thịt phần nhiều là tự nuôi, hoặc nuôi để bán lấy tiền.
"Con hỏi cái này làm gì?"
Nam Khê chỉ chỉ đống bã rượu trong sân nói: "Những thứ này cho gia súc ăn rất tốt, vứt đi thì lãng phí. Mấy con gà nhà ta ăn không hết, để hai ngày là hỏng."
Những thứ này đều là làm từ rất nhiều lương thực, cứ thế vứt đi thực sự khiến người ta đau lòng. Vì vậy nàng muốn tìm một lối thoát cho đống bã rượu này.
Nàng và Lư thị thì thầm bàn bạc một lúc lâu mới quyết định tặng bã rượu cho một hộ gia đình cuối làng.
Nhà đó chỉ có hai ông cháu, người già sức khỏe không tốt đứa nhỏ mới bảy tuổi không làm được việc nặng gì. Cả năm chỉ trông vào bán lợn kiếm được chút tiền, những bã rượu này tặng cho họ có lẽ có thể giúp được chút.
Cái này có thể ngày mai xử lý, bây giờ nàng phải đổ hết rượu vào một cái vại rồi đậy lại.
Bây giờ vẫn chưa biết tổng cộng ra được bao nhiêu cân rượu, Nam Khê hứng thú kéo Lư thị đi bắt đầu cân.
Cân từng hũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-nau-ruou-lam-giau/3712657/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.