Bây giờ vừa mở mắt đã nhìn thấy người trong lòng… hắn vẫn không tin nổi đây là sự thật.
“Không đâu, đại ca ta đã đưa ngươi về đây. Ngươi bị thương nên cứ ngủ suốt, cơm không ăn, thuốc cũng không uống, như vậy không được. Tỉnh táo lại đi, ăn một chút gì rồi uống thuốc xong lên giường ngủ tiếp nha?”
Đại khái đây này là lần đầu tiên, Lê Tường nói chuyện dịu dàng nhất kể từ khi gặp hắn tới giờ, đầu óc Ngũ Thừa Phong chỉ ngây ngốc trong nháy mắt đã lập tức phục hồi lại tinh thần rồi gật đầu đồng ý.
Khổ nhục kế! Bây giờ là cơ hội tốt nhất để làm nàng mủi lòng!
“Ngươi muốn ăn thứ gì?”
“Sủi cảo…… Cháo cũng được.”
Ngũ Thừa Phong theo bản năng đang định nói mình muốn ăn sủi cảo, nhưng làm sủi cảo quá mức phiền toái, hắn muốn làm Lê Tường mủi lòng thương hắn, nhưng không muốn làm nàng vất vả thêm.
Nàng đã bận việc cả ngày ở tửu lầu rồi...
“Được, ta biết rồi, ngươi nằm một lát trước đi.”
Hiển nhiên Lê Tường đã nghe thấy hắn nói muốn sủi cảo, vừa lúc nàng đã gói xong sủi cảo trong phòng bếp, làm thành sủi cảo chiên ăn kèm với cháo rất ngon.
Chiên sủi cảo rất nhanh, cháo lại có sẵn rồi, cho nên không đến mười lăm phút sau nàng đã bưng cháo và sủi cảo về trong phòng.
Ngũ Thừa Phong chống hai tay muốn ngồi dậy nhưng hắn đã quên vết thương ở bụng của mình.
Kết quả, hai tay vừa dùng chút lực đã động tới miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611549/chuong-549.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.