“Trần muội muội, chúng ta tới đây tụ hội là muốn vui vẻ, có vài lời không thích hợp, ngươi vẫn nên ít nói ra thì tốt hơn. Ngoài miệng ngươi nói đơn giản lắm, nhưng lại không duyên không cớ làm ảnh hưởng tới tâm tình những tỷ muội khác. Hiện giờ ngươi đã là phu nhân làm chủ gia đình, không còn là thiếu nữ chưa xuất giá của mấy năm trước nữa, cách xử sự và lời nói như vậy hơi thiếu thoả đáng.”
“Đúng vậy, bản thân ngươi không muốn ăn thì thôi, còn nói ra để người khác khó chịu.”
Giang phu nhân vội vàng cười nói xin lỗi, dường như vừa rồi nàng ta chỉ vô tâm mới nói như vậy mà thôi, không phải cố ý.
Trước khi mấy người bọn họ vẫn thường tụ hội kiểu này, nàng ta đã áy náy như vậy, những vị phu nhân khác cũng không tiện trách cứ thêm điều gì, bọn họ lại chuyển sang nói chuyện về những món trang sức đa dạng mới xuất hiện trong thành.
Vừa lúc này, món thứ ba đồ ăn lên bàn.
“Đây là bánh viên kê gạo ư? Tại sao lại có màu hồng phấn?”
“Quá xinh đẹp, nếu có loại vải vóc màu này, ta có thể mua một xe.”
Nữ nhân hầu như không có chút sức chống cực nào với những món ăn có màu sắc đẹp mắt, kể cả khi nó ăn không ngon cũng được, nhìn một cái đã thấy trong lòng thoải mái rồi.
Đây là món bánh trôi nhân cánh hoa do Lê Tường làm, còn vì sao chúng nó lại có màu hồng phấn? Nguyên nhân là nàng dùng nước rau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611508/chuong-508.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.