“Miễn miễn cưỡng cưỡng đi, vẫn còn kém một chút so với tào phớ trên miếu Huyền Nữ.”
Liễu Kiều nghe vậy, buông nửa chén đang ăn dở xuống, lập tức quay đầu hỏi: “Không biết nhà trượng phu của vị tỷ tỷ này kinh doanh ngành nghề gì vậy? Nghe cách nói của tỷ tỷ, chắc chắn bình thường luôn được ăn những món ngon lành, muội muội rất hâm mộ.”
“Liễu muội muội cứ nói đùa, nhà ta chỉ kinh doanh vài toà tửu lầu và mở vài cửa hàng trang sức thôi. Đâu thể so sánh với Liễu gia Tần gia.”
Giang phu nhân vẫn tự mình hiểu lấy mình. Dù Liễu Kiều này chỉ nắm trong tay một nửa gia sản của Liễu gia, nàng ấy vẫn là vị phu nhân có giá trị xa xỉ.
Năm đó của hồi môn xuất giá khi xuất giá của nàng ta còn chẳng bằng một, hai phần mười của đối phương. Càng đừng nói tới nhà trượng phu của Liễu Kiều.
“Nếu đã biết không so được thì đừng khoe khoang. Làm sao? Ngươi cảm thấy những người như chúng ta không cảm nhận được đồ ăn ngon hay không sao? Vậy mà một đám người đều nói ăn ngon, cố tình chỉ một mình ngươi nói không tốt, chắc chắn là đầu lưỡi ngươi xảy ra vấn đề rồi. Trên điền trang nhà chúng ta có vị lão lang trung, y thuật coi như hiếm có, ngươi có muốn ta giới thiệu cho ngươi hay không?”
“Ha hả…… Không cần phiền Liễu muội muội, ta rất bình thường.”
Trên mặt Giang phu nhân có chút nóng, nàng ta bị nhiều người nhìn vào như vậy cảm thấy hơi ngại ngùng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611507/chuong-507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.