Lê Tường xắn tay áo lên, lại mặc tạp dề vào. Sau đó nàng cầm năm củ khoai tây ra ngoài gọt vỏ, xắt thành sợi mảnh, thái xong lại ngâm vào nước chừng 15 phút.
Thanh Chi nhìn bộ dáng nàng nấu cơm chẳng khác nào lên chiến trường, quả thật là khi bắt tay vào làm việc, nhìn nàng khác hoàn toàn so với hồi nãy.
“Tương nha đầu, thật là đáng tiếc nha……”
Lê Tường vừa rửa sạch sẽ khoai tây, bỏ vào lồ ng hấp đã nghe được lời này, nàng tỏ ra cực kỳ khó hiểu.
“Đáng tiếc cái gì?”
“Đáng tiếc là ta không có đệ đệ. Nếu ta có đệ đệ, khẳng định sẽ lôi hắn tới nhà ngươi cầu hôn. Như vậy ngày nào ta cũng được ăn những món ngon do ngươi làm rồi.”
Thanh Chi cười ngây ngô hai cái rồi lại nói: “Nhưng, không có đệ đệ ruột thôi, còn ta nhiều huynh đệ lắm! Tương nha đầu, ngươi thích dạng người gì? Am hiểu văn hay thuần thục võ?”
“Tỉnh táo đi nào. Ta nha, vừa không thích văn, lại chẳng thích võ. Ta thích…… Ngốc.”
“Ngốc cũng có nha! Chính là cái tên ngốc đưa bình thuốc cho ta đó, hắn ngốc cực kỳ. Mỗi lần thấy ta, hắn đều nói chuyện lắp ba lắp bắp, vừa nhìn đã biết không nhanh nhẹn tí nào rồi, không biết ngày thường chủ tử giao việc cho thì hắn xử lý kiểu gì. Thế nhưng tuổi tác của hắn hơi lớn một chút, không quá thích hợp. Lại nói, ngươi đã gặp qua đệ đệ của hắn rồi, chính là tên Đại Long kia đó. Hai huynh đệ bọn họ chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611501/chuong-501.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.