Phải giả vờ đáng thương mới khiến đối phương đau lòng thương tiếc.
Lại nói, lần này hắn đâu cần giả vờ, hắn đang sinh bệnh sẵn đây này, hắn thử thể hiện mình yếu ớt một chút xem nha đầu có thương hắn hay không.
Nghĩ là làm, Ngũ Thừa Phong liền nói: “Dường như ta có chút nóng lên, đầu óc choáng váng, khát vô cùng. Cho nên không nhịn được phải xuống lầu qua đây tìm nước.”
“Nóng lên!”
Lê Tường theo bản năng duỗi tay thử nhiệt độ trên trán hắn, đúng là nóng lắm.
Cũng may bây giờ trong nhà nàng đều chuẩn bị sẵn thuốc, nhất là những loại thuốc hạ sốt kiểu này.
“Ngươi cứ từ từ, ta đi lấy thuốc cho ngươi.”
Loại bệnh phát sốt kiểu này có thể nặng cũng có thể nhẹ, nhưng khẳng định là chữa sớm khỏi sớm.
Có điều trong nhà nàng chỉ có thuốc bắc, còn phải nhóm lửa sắc mới dùng được. Lần này không cần Lê Tường nói, Ngũ Thừa Phong đã tự ngồi trước bếp ngoan ngoãn bắt đầu nhóm lửa.
Ngày thường phòng bếp tràn đầy hương thức ăn, hiện giờ lại toả ra từng đợt mùi thuốc bắc.
Giờ phút này, Ngũ Thừa Phong lại cảm thấy có chút may mắn vì hắn sinh bệnh.
Từ nhỏ đến lớn, không cần biết là hắn đau đớn hay sinh bệnh, chỉ biết là hắn chưa từng được bất kỳ ai quan tâm hết.
Một chút ấm áp duy nhất đều đến từ gia đình Tương nha đầu. Trước kia hắn không dám nghĩ tới chuyện mình sẽ thích một cô nương nào đó, thế nhưng bây giờ, tràn đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611495/chuong-495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.