Lại lấy sữa bò và hạnh nhân nghiền thành bột, nấu chung với nhau, thành một nồi sữa bò hạnh nhân to ngọt ngào hương thơm.
Xào chút ớt xanh thịt sợi và thịt khô dưa muối kẹp vào trong màn thầu.
Ai thích ăn canh thì ăn canh, ai thích uống nước ngọt thì uống chút sữa bò hạnh nhân. Người cả nhà vây quanh than nóng, ăn thật vui vẻ thoải mái.
Sắc trời dần tối, mưa lại càng rơi càng lớn, thi thoảng còn kèm theo vài tiếng sấm chớp, khiến người ta run rẩy cả người.
Ngẫm lại nếu một mình dò dẫm đi trong ban đêm đen kịt, bất thình lình có một tia chớp đánh xuống, tiếng nổ đinh tai nhức óc kia cứ như tới sát bên người mình vậy, đáng sợ biết bao nhiêu.
Lê Tường nhìn phụ thân, hai người đột nhiên ăn ý một phen.
“Tứ oa, đêm nay ngươi ở lại tửu lầu một đêm đi. Trở về có khi lại bị nước mưa xối thêm lần nữa, sinh bệnh không tốt đâu.”
Lê Giang đã mở miệng, Ngũ Thừa Phong tự nhiên sẽ không từ chối, thậm chí hắn còn có chút cảm giác được sủng ái mà kinh sợ
Buổi tối hắn ngủ một mình ở lầu ba, chăn bông đệm giường đều rất dày, còn thoải mái hơn nhiều so với cái giường của hắn ở tiêu cục.
Chỉ là nửa đêm không biết vì sao hắn đổ rất nhiều mồ hôi, khi bừng tỉnh lại, đã cảm thấy cổ họng khô muốn chết.
Rất nhanh sau đó, hắn đã uống cạn nước trong ấm trà trên bàn. Vốn dĩ hắn còn muốn nhịn qua đêm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611494/chuong-494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.