“A! Muốn. Cho ta lấy một lọ, còn cho ta thêm chút thuốc cầm m.á.u nữa.”
“Được được được.”
Ông chủ nọ nhanh nhẹn lấy hai bình thuốc từ trong tủ ra, rồi buộc dây thừng cẩn thận đưa cho Lê Tường.
“Cô nương, tổng cộng một ngân bối.”
Lê Tường thoải mái thả một ngân bối lên bàn rồi cầm thuốc trực tiếp tới tiêu cục.
Trước kia nhiều nhất nàng chỉ dám đứng ở bên ngoài tiêu cục, không dám bước vào bên trong, hôm nay lại không nhịn được đi qua, tìm thủ vệ đứng ở cửa nhờ đối phương vào bên trong gọi người.
Ngũ Thừa Phong rất nhanh đã chạy ra.
Lúc này hắn đã thay y phục khác, tóc cột chắc nhưng hơi rối loạn, có lẽ lúc chuẩn bị chạy ra đây, hắn hơi vội vàng một chút.
“Tương nha đầu, sao ngươi lại tới đây?”
“Có phải ta tới làm phiền giấc ngủ của ngươi không?”
Ngũ Thừa Phong vội nói không có. Hắn đã rời giường từ sớm, chỉ là bận rộn dọn dẹp đồ đạc của mình trong phòng, không chú ý tới thay bộ đồ đang mặc trên người với xử lý tóc tai gọn ghẽ.
Đột nhiên hắn nghe được thủ vệ qua gọi, bảo có một cô nương chờ hắn bên ngoài. Hắn đoán ngay ra Lê Tường tới, bởi vậy có chút hốt hoảng.
“Sớm như vậy ngươi đã tới đây, có chuyện gì ư?”
“Đúng là có việc.”
Lê Tường nhẹ buông bàn tay vẫn vòng ở sau lưng ra, giơ hai bình nhỏ trên tay ra, khẽ đung đưa trước mặt hắn.
“Tới đưa dược cho ngươi.”
Ngũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611478/chuong-478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.