Hôm nay nàng lôi chúng nó ra băm làm nhân gói bánh trôi, xem ai dám không ăn.
Lê Tường vừa làm vừa ngân nga một giai điệu. Sau khi nàng gọt vỏ táo, mới thái tất cả thịt táo thành hạt lựu, tiếp đó là ném tất cả vào trong nồi thêm nước thêm đường, sau đó ninh từ từ.
Nấu đến nửa mềm nửa cứng lập tức vớt lên cho xíu bột kê vào trộn đều, để nguội, sau đó dùng nó làm nhân bánh trôi.
Ngày đầu tiên của năm mới phải ngọt ngọt ngào ngào.
Sau nửa canh giờ, người trong nhà đều lục tục rời khỏi giường. Bởi vì mùng một hàng năm không được quét dọn, đỡ cho bọn họ không ít chuyện, sau khi rửa mặt có thể bước vào phòng bếp bưng đồ ăn lên bàn rồi.
“Tiểu muội! Bên trong bánh trôi là thịt táo ư?”
Kim Vân Châu ăn một miếng, cảm thấy vui vô cùng. Lúc đầu nàng ấy còn tưởng bánh trôi nhân hạt mè hoặc là đậu đỏ gì đó, không nghĩ tới vừa cắn một miếng lại thấy rõ vị ngòn ngọt thanh mát của thịt táo.
“Ai bảo các ngươi không ai chịu ăn quả táo, cứ để tiếp sẽ hỏng mất, ta đành phải lấy chúng nó ra làm bánh trôi. Các ngươi ăn nhiều một chút nha, không được lãng phí.”
Lê Tường gói không ít, đủ cho năm, sáu người ăn. Nàng biết phụ thân và đại ca sẽ ăn sủi cảo, mấy người Đào Tử và biểu tỷ không muốn lãng phí nhất định sẽ ăn.
“Đúng rồi, tiểu muội, dường như giao thừa tối qua, ta nghe thấy có người nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611477/chuong-477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.