“Vậy là tốt rồi, buổi trưa ngày mai chủ tử nhà ta chờ ngươi ở miếu Huyền Nữ, có việc cần thương lượng, hy vọng ông chủ Lê tới đúng giờ.”
“A??”
Nghe xong lời người nọ nói, đầy mặt Lê Giang đều là dấu chấm hỏi.
“Ta rất bận chuyện làm ăn trong cửa hàng, không rảnh để đi. Nếu chủ tử nhà ngươi có chuyện, vậy hoặc là hắn tự mình tới cửa hàng chúng ta nói, hoặc dặn dò ngươi để ngươi qua đây nói, tóm lại ta không đi được.”
Miếu Huyền Nữ xa như vậy, người ta kêu một câu là hắn đi ngay ư? Hắn đâu phải đồ ngốc.
“Ngượng ngùng quá, ta còn phải ăn cơm, không có việc gì khác, vậy mời ngươi tự nhiên.”
Lê Giang chẳng buồn chú ý tới nam nhân đang ngây ngốc đứng bên ngoài kia, hắn nói xong rồi lập tức xoay người trở về phòng bếp.
“Phụ thân, là ai vậy?”
“Mặc đồ phú quý nhưng chúng ta chưa từng gặp. Không thể hiểu được, tới nhà chúng ta nhưng chưa nói tên tuổi, chỉ hỏi có phải đậu hũ là đồ chay hay không, lại nói ngày mai chủ tử hắn ở miếu Huyền Nữ chờ ta, có chuyện cần thương lượng. Ta đâu có rảnh để đi.”
Có thời gian qua đó còn không bằng ăn thêm hai miếng đậu hũ, thật là… chậm trễ hắn ăn cơm rồi.
Ai, tay nghề của nữ nhi nhà mình đúng là… mỗi lần ăn đều cảm động. Hắn còn cho rằng tào phớ đã ăn ngon lắm rồi, không nghĩ tới đậu hũ này còn thơm, còn ăn ngon hơn nhiều, đúng là cực kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611380/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.