Trái cây trong này lớn hơn một chút, lại không quá chua như xâu ngày trước, ăn vào miệng có vị chua ngọt vừa vặn, rất dễ chịu. Hơn nữa phần nước đường bên ngoài còn mang theo mùi hoa quế nhàn nhạt.
Tiền nào của nấy, chắc chắn xâu đường hồ lô này không rẻ như xâu lúc trước nàng mua.
Lê Tường vừa ăn một miếng đã cảm thấy ăn thứ này rất đáng tiếc, vì vậy nàng đặt nó ở bên cạnh rồi đưa mắt ngắm nó.
“Nha!Tường Nhi, ngươi không hề xuống lầu, xâu đường hồ lô này chui từ đâu ra đó?”
“……”
“Nương, nếu ta nói nó từ bầu trời rơi xuống, ngươi tin không?”
Quan thị lập tức cười, bà lấy ngón tay chọc nàng một cái.
“Nói bậy, ta biết thừa là tứ oa đưa cho ngươi rồi.”
Mặt Lê Tường nóng lên, nàng vội vàng cất xâu đường hồ lô trên bàn đi còn nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.
“Biết rồi còn hỏi ta……”
“Hiện giờTường Nhi của chúng ta là đại cô nương rồi, có một số việc nương cũng không tiện hỏi. Phụ thân ngươi nói trong lòng ngươi hiểu rất rõ, bảo ta đừng lo lắng nhiều. Ta nghĩ cũng thấy đúng, ngươi đó, luôn luôn hiểu chuyện lại có suy nghĩ của riêng mình. Phụ mẫu cũng không muốn lo lắng nhiều thứ vô ích, chúng ta sẽ chờ tới thời điểm ngươi muốn nói cho chúng ta nghe.”
Quan thị đặt đồ ăn lên bàn, sờ sờ đầu nữ nhi rồi xuống lầu.
Trong lòng Lê Tường đầy ấm áp, nàng có tài có đức gì mà lại gặp được phụ mẫu tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611374/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.