Lê Giang vui vẻ nói: “Chờ tới sáng sớm ngày mai ta cũng nghiền, đều là việc nhỏ.”
Lê Giang buông chén đũa xuống, lập tức đi cởi túi hạt đậu hôm nay mới mua về.
“Sư phụ, ngày mai chúng ta bán một chén tào phớ này giá bao nhiêu tiền?”
Lê Tường sửng sốt, ngay sau đó nàng bắt đầu tính phí tổn của món này.
Hôm qua chỉ nhặt được chừng hai cân đậu nành, chỉ tốn tám đồng bối. Nhưng nhìn số lượng tào phớ trong mấy nồi này đại khái có thể bán được hơn ba mươi chén lận.
“Không bán đắt, chừng hai đồng bối một chén đi.”
Hai tỷ muội Đào Tử không giỏi về tính toán nên bọn họ không có phản ứng gì, nhưng Lê Giang ngồi bên cạnh, đôi mắt đã sáng lấp lánh rồi.
Hôm qua hắn ngồi nhặt hạt đậu nên rõ ràng nhất số lượng đậu mang ra ngâm. Chỉ có một chút hạt đậu như vậy, nhưng hôm nay múc ra nhiều chén đến thế… Bây giờ bán với giá hai đồng bối một chén, chắc chắn bọn họ kiếm lớn rồi!
“Được được được, cứ bán hai đồng bối một chén đi!”
Sau khi định xong giá tào phớ, người một nhà đều cực kỳ vui vẻ, căn bản chẳng có ai chú ý tới phần tào phớ bị vớt ra ngoài rồi nén trong ngăn tủ kia.
Chờ tới khi thu dọn xong phòng bếp, Lê Tường mới đi xem thành phẩm đậu hũ của nàng.
Bởi vì thời gian nén hơi ngắn, cho nên nàng chỉ làm được đậu hũ non thôi.
Đậu hũ non là nguyên liệu nấu món đậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611370/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.