“Phụ mẫu, nương, chuyện tiểu muội kén rể là sao vậy? Tại sao hai người có thể cho nàng kén rể chứ?”
“Hôm nay khi nghe nàng nói, ta cũng mới biết nàng có suy nghĩ này. Ở tình huống lúc ấy, chẳng lẽ ta đứng lên phủ nhận để đánh mặt muội muội ngươi sao?”
Lê Giang than một tiếng, bây giờ lời đã nói ra rồi, muốn sửa cũng khó. Lại nói, mấu chốt là nữ nhi của hắn rất nghiêm túc với chuyện này!
Liễu Trạch lập tức nóng nảy.
“Nhưng kén rể làm sao có thể tuyển được người tốt, một đám đều tới vì tiền, đâu có đối xử thật tình với ngươi? Tiểu muội, việc này không thể nói theo cảm tính được.”
Lê Tường cũng hiểu ý tứ của đại ca, không phải hắn kỳ thị gì chuyện nữ tử kén rể, hắn chỉ đang lo lắng cho nàng không tìm được phu quân như ý thôi.
Nàng nhận ý tốt của hắn, nhưng bảo nàng gả cho người, rồi sau này phải quanh quẩn trong hậu trạch… cuộc sống như vậy, nàng tuyệt đối không muốn.
“Đại ca, ta đã thận trọng suy xét việc này rất lâu rồi. Ngươi nghĩ xem, với tính tình của ta, sau khi gả đi, ta sẽ chịu thành thành thật thật ở nhà giúp trượng phu dạy hài tử sao?”
Liễu Trạch: “……”
Không giống.
“Ta thích nấu ăn, thích tự do tự tại, muốn ở cả đời bên cạnh phụ mẫu. Nếu không phải phủ nha ban ra cái luật lệ kia, thậm chí ta còn muốn cả đời không thành thân cơ. Lại nói về chuyện kén rể, hiện giờ ta mới mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611355/chuong-355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.