Yến Túc đã nắm được những công đoạn cơ bản, chỉ cần luyện thêm vài lần, chưa chắc hắn sẽ không làm được. Kỳ thật, hắn chỉ cần nói những bước như vậy, sư phụ kia của hắn sẽ không gây khó dễ cho hắn.
Nhưng hắn không hề nói.
Đôi mắt Lê Tường nhìn Yến Túc một hồi lâu, cuối cùng nàng mới gật đầu nói: “Vậy cùng nhau bái đi.”
Vì thế, tiệc bái sư ngày mai lại thêm một người nữa.
Tuy Yến Túc lớn hơn tỷ muội Đào Tử, nhưng chuyện bái sư này lại chú ý đến thứ tự trước và sau.
Tính thời gian trước khi chưa bái sư, hai người Đào Tử đã theo Lê Tường học nấu ăn rồi, mà tới bây giờ Yến Túc mới đi theo Lê Tường.
Cho nên Đào Tử là đại đồ đệ còn Yến Túc là tiểu sư đệ.
Dưới sự dẫn dắt của Lê Tường, ba người bọn họ bái Tổ sư gia trước, sau đó mới là Lê Tường nhận bọn họ kính trà.
Hiển nhiên khi nhận trà của đồ đệ là phải cho bao lì xì. Bao lì xì của Lê Tường cũng không nhiều lắm, mỗi người được một trăm đồng bối, nhưng đây lại là món tiền tài đầu tiên mà hai tỷ muội Đào Tử nhận được từ khi sinh ra cho đến giờ.
Bây giờ đừng nói là làm đồ đệ, kể cả khi bảo các nàng làm nô tỳ cho Lê gia đến hết đời, trong lòng các nàng cũng nguyện ý.
Sau khi bái sư xong, mấy người này được nhập tịch, cơ hồ khiến cho tất cả mọi người đều vô cùng vui vẻ, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611353/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.