Hiện tại người một nhà đã đóng cửa, vây quanh trong phòng bếp nhìn Lê Tường làm đồ ăn ngon.
“Biểu muội, ngươi chưng nhiều gạo kê như vậy làm gì?”
Đầy cả một thùng lớn đó, chỉ sợ nhà bọn họ có tám, chín miệng ăn cũng ăn không hết.
“Ta đâu có hấp cho bây giờ!”
Lê Tường mở cái nắp lên, xem xét bên trong một chút, gạo kê bên trong đã được hấp hoàn hảo rồi, nhưng một mình nàng không ôm nó xuống được, đành phải nhờ phụ thân tới hỗ trợ.
Hai người đặt thùng gạo kê to đùng kia lên bàn, lại đổ gạo kê bên trong vào hai cái chậu gốm lớn.
Gạo kê mới ra nồi còn nóng bỏng dính tay, Lê Tường múc vào trong đó một gáo nước sôi để nguội đã sớm chuẩn bị từ trước, sau đó nghiêng chậu gốm về một phía, dùng tay miết những cục gạo kê đang dính vào nhau thành từng hạt rời rạc.
Đổ ba bốn gáo nước là ổn định, lại chuyển qua khâu trộn lẫn trộn lẫn, rất nhanh sau đó gạo kê trong chậu đã nguội lại. Lúc này cần phải đổ phần nước dư thừa trong chậu ra.
Nhiệt độ vừa phải, rải men rượu được nghiền thành bột vào bên trong, trộn lẫn đều đều, lại đào một cái hố nhỏ ở ngay khoảng giữa, trên mặt rắc thêm một tầng bột men rượu là được.
Lê Tường đậy cái nắp lại, sau đó mang hai cái chậu kia ra gác lên một góc bệ bếp. Ngày thường nấu cơm nhiệt độ trên bệ bếp rất cao, chúng nó cũng có thể mau chóng lên men.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611313/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.