Nghĩ lại Quan thị lập tức có chút xấu hổ.
“Phu quân, chắc hẳn Liễu phu nhân sai người đi tìm lang trung cũng chuẩn bị tới rồi, ngươi đi xuống đón người ta lên, nhớ giải thích cho người ta nghe một chút.”
“Được, ta đi xuống đây, ngươi cứ lo chăm sócTường Nhi đi.”
Lê Tường không hiểu ra sao.
“Tại sao chuyện này còn liên quan tới Liễu phu nhân?”
“Cũng vì lo lắng cho ngươi thôi. Ngươi cứ mê mệt li bì, nương cũng hết cách, nghĩ gia nghiệp của Liễu phu người ta lớn như vậy, chắc chắn sẽ quen biết lang trung có y thuật không tồi. Bởi vậy mới để Thúy Nhi qua tìm Liễu phu nhân. Thế nhưng Thúy Nhi vừa trở về, ngươi đã tỉnh lại.”
Quan thị nghĩ lại chuyện hồi nãy, tới bây giờ bà vẫn còn sợ hãi, bởi vậy bà đưa một tay ôm nữ nhi vào trong lòng ngực.
“Tương Nhi, sau này đừng liều mạng như vậy nữa. Kiếm ít tiền thì ít tiền đi, đủ chi tiêu là được, đừng làm bản thân mình mệt mỏi quá, nương chịu không nổi.”
Lê Tường biết, đại ca của nàng đã mất tích từ lâu, có khi đã chết. Bởi vậy hiện giờ nương chỉ còn lại một mình nàng. Với nương, nàng chẳng khác gì trụ cột tinh thần cực kỳ quan trọng.
“Nương, ngươi yên tâm, ta đã biết.”
Ba mươi phút sau, một chiếc xe ngựa vội vàng đi tới, ngừng ở trước cửa Lê Gia Tiểu Thực.
“Ai u… ngươi đi nhanh như vậy, một nắm xương già này của ta sắp bị ngươi làm cho nát bấy hết rồi, Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611292/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.