Lúc này mắt Ngũ Thừa Phong vẫn còn hồng hồng vì xúc động, vừa vặn bị Lạc Trạch nhìn thấy.
“Ha ha ha ha…… Ngũ Thừa Phong, ngươi bao nhiêu tuổi rồi còn khóc lóc sụt sịt thế kia?”
Ngũ Thừa Phong khẽ nheo mắt, đưa tay cầm lấy một miếng thịt đuôi heo sau đó trực tiếp nhét vào trong miệng hắn.
Lạc Trạch:!!!
Nôn!
Ba người uống rượu bên trong cửa hàng, thỉnh thoảng còn nghe được vài tiếng đấu võ mồm của Lạc Trạch và Ngũ Thừa Phong. Hai người này vừa gặp gỡ một cái dường như cả hai sẽ biến thành tiểu hài tử vậy, ấu trĩ ghê gớm.
Lê Tường không vào bên trong xem náo nhiệt. Sau khi nàng cọ xong nồi, đã lập tức kéo hơn 50 cân thịt mua lúc sáng qua bên này.
Từng miếng này đều là thịt chân sau loại ngon nhất, mỡ nạc giao nhau vừa vặn không nhiều không ít, là loại thịt thích hợp nhất để mang đi làm thịt khô.
Mắt thấy bây giờ đã sắp hết tháng 11, nếu còn không làm luôn chắc chắn khi Tết đến sẽ không kịp thưởng thức.
Ban ngày trong tiệm quá bận, nàng thật sự không có thời gian để làm, cũng chỉ có buổi tối lúc xong công việc hàng ngày mới có thể rảnh tay làm món thịt khô này.
“Nương ngươi giúp ta nhóm lửa nhé, lửa vừa là được.”
“Chỗ thịt này……”
“Đương nhiên là làm món ăn ngon rồi, nương, ngươi cứ yên tâm đi.”
Lê Tường cầm lên một miếng thịt to, đưa tay vuốt lớp da bên ngoài của nó. Hiển nhiên hai người Tô tẩu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611250/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.