“Đưa tiền trước ba tháng, đương nhiên nếu ngươi nguyện ý trả tiền thuê nửa năm hay một năm cũng được.”
Tần Lục rất rõ ràng trong tay tiểu nha đầu này có không ít tiền.
“Cứ trả tiền thuê ba tháng đi.”
Lê Tường không tính chuyện thuê quá dài hạn. Trước mắt gia đình nàng mới thuê đây được một tháng đã phát sinh biến hoá to lớn như vậy, ai biết ba tháng sau sẽ phát triển tới mức nào.
Lỡ như trong ba tháng này, nàng có thể kiếm được càng nhiều tiền hơn, như vậy có khả năng sẽ chuyển tới thuê một cửa hàng ở vị trí trung tâm thành nha.
Gần đây chuyện làm ăn trong cửa hàng nhà nàng tốt như vậy, trong cửa hàng cũng không đủ chỗ ngồi, chắc chắn sớm muộn gì cũng phải đổi vị trí.
Tần Lục thấy nàng đã quyết định, hắn cũng không nhiều lời vô nghĩa, trực tiếp đưa Lê Tường trở về viết khế ước cho thuê. Lần này Lê Tường đã có thể tự mình viết tên lên đó, còn viết rất ngay ngắn, rất đẹp nữa.
“Ồ, xem ra nha đầu ngươi học chữ rất nhanh.”
Lê Tường cũng rất vừa lòng nhìn tên của mình trên khế ước.
“Cũng do phu nhân dạy giỏi, bất cứ chữ nào ta không hiểu đều phải qua nhờ phu nhân dạy.”
Vừa nói đến phu nhân, Tần Lục lại có chút ngượng ngùng, không hiểu sao nhìn khuôn mặt ngượng ngùng của hắn lại lộ ra vài phần đáng yêu.
Lê Tường nhịn không được hỏi hắn: “Thúc, ngươi thích phu nhân sao?”
“Hỏi vớ vẩn!”
Người này thừa nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611228/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.