“Nếu để nàng ở nhà làm ồn ào, sợ nương của nàng không thể nghỉ ngơi được, ta thử mang nàng ra bên ngoài ăn thử xem sao, lại nghe lão Bạch nói hương vị cơm canh nhà ngươi rất tốt, cho nên……”
Lê Tường đã hiểu mọi chuyện, nàng hơi hơi cong eo cười hỏi tiểu nữ hài.
“Tiểu muội muội, có thể nói cho tỷ tỷ biết, ngươi thích ăn gì được không?”
Tiểu nữ hài bĩu môi, lệ vẫn giàn giụa quanh khoé mắt, một hồi lâu sau nàng ấy mới trả lời: “Ta thích ăn cơm nương ta làm.”
Lê Tường thở dài nhẹ nhõm một hơi, nguyện ý trả lời là tốt rồi. Nàng chỉ sợ gặp phải tiểu nữ hài không chịu để ý tới người khác, nhất quyết gào khóc ầm ĩ lên, lúc đó mới khiến người ta đau đầu.
“Ta hiểu, chắc chắn nương ngươi làm đồ ăn ngon lắm, chi bằng ngươi giúp tỷ tỷ nếm thử một chút, xem hương vị kém ở chỗ nào, sau đó giúp tỷ tỷ đưa ra ý kiến, được không?”
Tiểu nữ hài liếc mắt nhìn bát mì trộn tương trên bàn một cái, sau khi do dự một hồi, nàng ấy vẫn lắc lắc đầu, nàng ấy không thích ăn.
“Như vậy đi, tỷ tỷ làm lại một phần khác. Ngươi đã nhìn thấy cây cải trắng nhỏ chừng này bao giờ chưa?”
Lê Tường đưa tay cho nàng ấy xem kích thước của một cái sủi cảo, tiểu nữ hài lập tức lắc lắc đầu.
“Cải trắng trong sân nhà ta, còn to hơn đầu của ta nữa……”
“Vậy ngươi chờ một chút, tỷ tỷ đi biến cho ngươi một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611143/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.