Lê Tường và Quan Thúy Nhi từ từ dọn hết đồ trong nhà vào cửa hàng. Hiện tại trong cửa hàng còn chưa có tủ chén, lương thực bỏ vào đây, chưa nói tới chuyện bị ẩm đã phải tính chuyện đề phòng bọn chuột rồi. Cho nên hai tỷ muội vừa dọn chăn đệm lên lầu, vừa mang cả lương thực lên đó luôn.
Những thứ khác còn có thể qua loa đôi chút chứ lương thực thì không.
Lúc trước còn dư lại năm cân bột mì, lại thêm ngô mới mua và cây đậu, tổng cộng có tới 50 cân lương thực.
Lê Tường mang chúng lên lầu lại đi xuống dưới, chỉ một lúc đã cảm thấy mệt không thở nổi.
Nàng vừa vịn vào ván cửa, đứng nghỉ ngơi một chút, nhưng chưa đứng thở được bao lâu, lại đột nhiên phát hiện một đống bụi rơi xuống ngay trước mắt.
Tấm ván gỗ trên lầu phát ra thanh âm kẽo kẹt rất nhỏ, chắc hẳn biểu tỷ vừa dọn đồ vật lên rồi.
Kiểu này không được…… Nếu sau khi khai trương, khách nhân dưới lầu đang ăn cơm, ở trên lầu có người vận động mạnh một chút, cả tấn bụi rơi xuống bên dưới, người ta còn tâm tình nào mà ăn uống nữa?
Không còn nghĩ tới chuyện nghỉ ngơi nữa, Lê Tường vội vàng bò lên lầu nhìn xem.
Không gian trong căn phòng nhỏ đó chỉ lớn chừng đó thôi, băng ghế đã sắp xếp đâu ra đấy, chỉ còn chờ tấm ván gỗ.
Còn gian phòng bên ngoài, vốn dĩ muốn đặt giường của phụ mẫu nàng vào góc phòng, cố gắng để chừa lại khoảng không gian bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611106/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.