Vốn dĩ hắn muốn nghiên cứu xem làm món này thế nào, ai ngờ vừa bẻ ra, nước đường bên trong đã chảy ra ngoài, khiến cho đôi tay hắn run run, vội vàng dùng miệng húp chút nhân, lại cắn thêm một miếng bánh bao.
Ban đầu trong khoang miệng đang có chút khô khốc vì vị thuần ngọt của đường, thì lớp vỏ bánh bao mềm xốp tiến vào, khiến cho cảm giác ngan ngán kia lập tức biến mất.
Chỉ còn lại vị ngọt nồng nàn. Một miếng kia, cũng khiến những hạt mè giòn tan trong miệng, hơn nữa càng nhai càng thơm nức mũi.
“Ai! Lão Lưu, tại sao ngươi không nói gì vậy?”
“Đây, quá thơm rồi……”
Lưu Hữu Kim đã làm điểm tâm nhiều năm như vậy, có thể nói là nắm trong lòng bàn tay những món điểm tâm ngọt, nhưng hắn chưa từng được ăn bất kỳ món ngọt nào dùng tới nguyên liệu mè, còn lớp vỏ bánh bao mềm xốp kia nữa, ăn xong một cái, vị thơm ngon vẫn còn ngân nga mãi trong miệng, thậm chí còn sinh ra hứng thú thèm ăn vô hạn.
Hắn loáng thoáng hiểu được rằng lần này hắn và lão Hướng đã thiệt thòi rồi, còn tên họ Khương kia lại nhặt được cục vàng lớn!
Chẳng qua tiểu tử Khương Mẫn kia chỉ là học đồ vừa thăng lên đầu bếp không lâu, một kẻ không gốc không rễ như đối phương, nếu hắn và lão Hướng muốn học, chẳng lẽ hắn dám không dạy ư?
Hai người tính toán một hồi, cũng chẳng tỏ ra chút sốt ruột nào, cứ như vậy ung dung bình thản đi tới bên cạnh Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611081/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.