Khi mang lên thuyền chỉ cần chờ một lát cho bột nghỉ là có thể làm vỏ bánh bao được ngay. Còn nơi để láng mỏng vỏ bánh bao, Lê Tường đã mang theo một phiến đá bóng loáng, kích thước vừa vặn đủ dùng.
Mang theo nhiều đồ vật như thế cơ hồ đã chiếm hơn phân nửa cái khoang thuyền. May mắn bếp lò hấp bánh bao được đặt ở đầu thuyền, nếu không diện tích trên thuyền không đủ để triển khai kế hoạch lần này.
Lê Tường kiểm tra bên trong rồi bên ngoài một lần nữa, sau khi xác định không có để sót thứ gì, nàng mới gọi phụ thân bắt đầu đi thuyền.
Nghe phụ thân nói hôm qua Ngũ Thừa Phong đã tự mình tới gặp riêng hắn, nói đối phương đã tìm được một công việc bao ăn bao ở trong thành, về sau trong một khoảng thời gian ngắn đối phương sẽ không trở về trong thôn, cho nên Ngũ Thừa Phong sẽ không tiếp tục ngồi thuyền nhà nàng lên trấn trên nữa.
Có thể tìm được một phần công việc bao ăn bao ở trong thành, khẳng định là chuyện tốt, hơn nữa lại có thể thoát khỏi gia đình cực phẩm kia, nói thật Lê Tường cảm thấy rất bội phục Ngũ Thừa Phong.
Tuổi còn nhỏ đã dám một mình ra ngoài lang bạt.
“Tương Nhi, mau tới dạy ta gói bánh bao.”
“A! Tới ngay!”
Lê Tường chui vào trong khoang thuyền, bắt đầu bận việc.
Từ trong nhà vào trong thành cần phải đi hơn nửa canh giờ, vì vậy người một nhà cũng không vội vã châm lửa bếp lò. Trước tiên nàng đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611053/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.