Merity thở dài bất đắc dĩ mà chấp nhận hình phạm này của nàng. Chớp mắt đã nửa tháng trôi qua cách ngày cử hành hôn lễ còn đúng 3 ngày, mấy ngày nay Tịch Dao và Merity bị các quan tư tế hành lên bờ xuống ruộng, những tư tế ngày nào cũng bắt Tịch Dao và Merity học hết nghi lễ này đến nghi lễ khác, phép tắc rồi bái lạy đủ kiểu, khiến cho cả hai người đều bị làm phiền tới mệt chết, đầu óc say tròn, đã thế lại bị đám người may lễ phục làm phiền thêm, tới mức Merity không chịu được nữa nổi cơn thịnh nộ đuổi hết bọn họ ra ngoài Merity là pharaoh và là người Ai Cập vốn đã được dạy những nghi lễ này từ lâu muốn bỏ học cũng được, nhưng Tịch Dao nàng thì khác nàng là người ngoại quốc lại chỉ là một thường dân, không biết các nghi lễ phép tắc này, vì thế cho dù có như thế nào nàng cũng phải học cho hết, nàng bỗng nhớ đến hồi học ôn thi để thi bằng tiến sĩ y học, Qaey, Reave đem bánh và trà vào cho nàng, nhìn thấy vậy mà cười thầm bởi bình thường nàng cũng hay cho bọn họ bài tập về nhà, lần này cho nàng biết mùi khổ vì học vậy, Qaey, Reave tính tình thì hơi trẻ con nghịch ngợm cho nên nghĩ như vậy nhưng Adead thì lại khác hoàn toàn Adead là người lớn tuổi nhất trong ba người cũng là người có tính tình trầm tĩnh nhất, cô ấy luôn là người hoàn thành tốt tất cả bài tập mà nàng đã giao, thấy nàng vất vả như vậy Adead cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-ai-cap-lam-nu-than/255417/quyen-1-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.