Chương trước
Chương sau
Nàng bước tới nghiêm mình cúi đầu trước điện thờ của hoàng phi Awa, nàng thắp cho bà một cây hương, sau đó cả hai cùng đi vào sâu bên trong điện thờ bỗng nàng nhìn thấy có một bức tượng hình một cô gái được khắc phía sau lưng tượng của hoàng phi, nàng khá khó hiểu hỏi hắn.
"Đây là ai? Tại sao lại được đặt sau tượng của hoàng phi?"
Merity liếc mắt nhìn bức tượng một cách khinh bỉ.
"Cô ta tên là Quarse là hoàng phi cuối cùng của phụ hoàng ta."
Nàng nghe Merity nói thế nhìn lại bức tượng một lần nữa lại khó hiểu hỏi.
"Hoàng phi? Nếu là hoàng phi cô ấy phải có điện thờ của riêng mình chứ?"
Merity ngước nhìn pho tượng lạnh lùng nói.
"Cô ta? Hoàn toàn không có tư cách đó."
Nàng cau mày nhìn hắn, hỏi cho rõ.
"Không có tư cách?"
Merity lạnh mặt quay lưng đi, vừa đi vừa nói.
"Đúng vậy, không có tư cách. Cô ta sinh ra là con gái của gia tộc quyền quý, vốn được hứa hôn với ta, nhưng lại bị ngôi vị hoàng phi làm mờ mắt, nên đã quyến rũ phụ vương ta, để ông ấy lập cô ta làm hoàng phi kế tiếp, được một năm thì phụ vương ta bị bệnh nặng qua đời, cô ta không những không an phận làm thái phi mà còn muốn dùng quan hệ trước đây với ta mà quyến rũ ta, sau khi hạ táng phụ hoàng ta đã âm thầm ra lệnh để cô ta tuẫn táng cùng phụ hoàng, lúc đó ta không muốn xây điện thờ cho cô ta, nhưng mà quan tư tế nói dù gì cô ta cũng là hoàng phi chính thất của Ai Cập không thể an táng sơ sài, cho nên ta để cho cô ta được thờ ở phía sau điện thờ với mẫu phi bởi vì hai người họ có một chút máu mủ ruột thịt với nhau."
Nàng vừa đi cùng hắn vừa tò mò hỏi tiếp. "Quan hệ máu mủ?"
Merity cùng Tịch Dao rời khỏi điện thờ đi về phía ngự hoa viên của hoàng cung, vừa đi vừa giải thích cho nàng hiểu.
"Ừm cô ta là cháu của mẫu phi, cha của cô ta là anh ruột của mẫu phi."
Nàng có chút kinh ngạc khi nghe tới mối quan hệ của hắn và vị hoàng phi kia.
"Quan hệ gần như thế mà có thể gả cho chàng sao?"
Merity quay mặt nhìn nàng, thờ ơ nói.
"Thì sao? Anh em trong nhà còn có thể cưới nhau mà."
Nghe hắn nói thế lúc này Tịch Dao mới bừng tỉnh, đúng rồi Ai Cập cổ đại không có cấm anh em ruột thịt cưới nhau, thậm chí có rất nhiều pharaoh cưới chị hoặc em ruột của mình mục đích là để bảo vệ huyết thống hoàng gia, nàng thân là nhà khảo cổ Ai Cập cổ đại mà lại quên mất tục lệ này. Nàng dừng bước chân lại tay cầm một đóa hoa có chút ghen tuôn hỏi hắn.
"Vậy chàng có thích cô gái đó không?"
Merity nghe nàng nói thế, anh dừng lại ngẫm nghĩ một chút.
"Thích ? ta quả thật đã từng rất thích cô ấy, nhưng bây giờ trong lòng ta chỉ có một mình nàng thôi."
Merity đã ngửi được mùi dấm chua, bước tới chỗ nàng cười nham hiểm, chưa để nàng có bất kỳ phản ứng gì hết Merity đã trực tiếp bế nàng lên, quay quanh vườn hoa một vòng, nàng hoàn hồn hai chân giãy giụa đánh vào ngực Merity.
"Này Merity bỏ em xuống chóng mặt lắm, bỏ em xuống nghe không hả."
Nói ngọt thì hắn không nghe vì thế nàng quát to, Merity lúc này mới bỏ nàng xuống, nhìn khuôn mặt giận dỗi đáng yêu của nàng mà buồn cười.
"Tịch Dao, nhìn nàng nổi giận thế này rất giống heo đó."
Từ "Heo" ấy đi qua tai nàng vô cùng vô cùng cảm thấy khó nghe, nàng nổi đóa lên hét lớn.
"Heo? Chàng dám nói ta là heo, Merity ta sẽ giết chàng."
Merity lập tức chạy đi, hắn bị nàng rượt chạy một vòng, sau đó cả hai thấm mệt nàng mới bỏ qua cho hắn, hai người cùng đi về ăn trưa, vừa ăn nàng vừa nghĩ.
Không ngờ quá khứ của chàng ấy lại đau khổ như vậy, tình đầu thì lại trở thành mẹ kế của mình haizz. Nàng tự dặn lòng mình sau này nàng phải hảo hảo bù đắp tình yêu này cho hắn. Hắn nhìn khuôn mặt đang ngậm thìa suy nghĩ của nàng hỏi.
"Tịch Dao, Nàng đang nghĩ gì thế?"
Nàng hoàn hồn nhìn hắn chu mặt khó chịu nói.
"Ta đang nghĩ sẽ trừng phạt chàng, vì tội dám nói ta là heo thế nào."
Tịch Dao nói dối để không nhắc đến việc đau lòng đó nữa, nàng biết điều đó là không nên nhưng đôi lúc nói dối sẽ là biện pháp tốt nhất, nàng hôm nay mới biết thì ra đế vương lạnh lùng tàn nhẫn kia cũng có những nổi buồn những góc khuất khó nói, chắc đây cũng là một trong những lý do khiến cho Merity trong lịch sử có đến nhiều vợ như vậy, có lẽ Merity trong quá khứ đã không còn tin tưởng ai nữa rồi.
"Vậy ái phi đã nghĩ ra cách trừng trị chưa?"
Merity ăn xong, tay cầm trái táo vừa cạp táo vừa hỏi nàng. Nàng cười gượng nhìn ly nước trên bàn rồi cười nham hiểm.
"Có rồi, đó là phạt chàng 1 tháng không được uống rượu."
Merity nhìn ánh mắt kiên định quyết ý của nàng mà thở dài.
"Haizzz cũng được thôi, có điều lần phạt như như thế ta làm sao đi ăn tiệc đây?"
Nàng không thèm để ý tới Merity, trực tiếp đứng dậy rời khỏi bàn ăn, đi được ba bước nàng mới nói, giọng nói mang đầy vẻ không quan tâm.
"Đó là chuyện của chàng, từ nay về sau nếu chàng còn dám nói ta là heo nữa, ta sẽ ném chàng xuống sông Nin."
●●●●●Hết Chương 16●●●●●
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.