Sau một ngày ngắn ngủi tiếp xúc, đám bạn bè của Từ Thận đều cảm thấy Thư Nhiên rất giỏi ăn nói, bọn họ vừa mới nghĩ sắp cãi nhau rồi phải không?
Kết quả Thư Nhiên một câu đã hóa giải mâu thuẫn, còn nói rất hài hước.
Mọi người cười, Giang Phàm nói: " Cũng đúng, đọc những câu chuyện tài tử giai nhân kia, có tài tử nào nhìn trúng tài học của tiểu thư người ta? Rõ ràng nhìn trúng mỹ mạo. Không phải là rất hạn hẹp à?"
Bị bọn họ cười, Từ Thận cũng nở nụ cười, sờ sờ mặt mình: "Vậy có phải anh may mắn lắm không, có một gương mặt tài tử thích."
Quay đầu nhìn Thư Nhiên, Thư Nhiên quả thật đã nói đi nói lại rất nhiều lần chuyện hắn đẹp trai.
“Thân hình đẹp cũng rất quan trọng.” Thư Nhiên ăn ngay nói thật.
Mọi người: "Ha ha ha." Càng nói càng hạ lưu đây mà, sao mà đương sự dẫn đầu nói cơ chứ?
Từ Thận cũng chống đỡ không nổi cười cười, bị Thư Nhiên trêu chọc đến không dám nói gì, dù sao người này cũng hôn hắn năm phút trước mặt toàn thể mọi người, đành phải mạnh mẽ, "Nói không lại em, anh nhận thua.”
Trần Sâm đánh giá Thư Nhiên từ trên xuống dưới, cảm thán nói: "Còn tưởng là em thẹn thùng. ”
Thư Nhiên rụt rè bưng ly uống nước: " Em rất nhút nhát.”
Trần Khải cũng chen vào một câu: " Em mà thẹn thùng thì trên đời này không có người da mặt mỏng rồi."
Bọn họ pha trò, Từ Thận ở bên cạnh nghe, ngẫu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-1983/2514028/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.