Đến cuối cùng, Thư Nhiên cũng không hỏi ra vấn đề kia.
Cậu không muốn cãi nhau, cậu khá tự giác, cậu biết Từ Thận quan tâm đến mình, nếu cậu rời đi, nhất định sẽ dẫn đến một trận gió tanh mưa máu.
Đây là điều thứ nhất, thứ hai là Thư Nhiên không thể kéo quần lên thì không nhận người, nếu thật sự rời đi, chỉ sợ bản thân một thời gian cũng chưa dứt ra được.
Vậy thì… suy nghĩ lại.
Vị trí hai người lúc lên lúc xuống, hình thành mối quan hệ khao khát mong chờ, giờ khắc này, Thư Nhiên triệt để thoát khỏi cảm giác bị trói buộc, sau khi không còn tồn tại quan hệ tiền bạc, thật ra cậu cũng không ghét việc ở cùng Từ Thận.
“Anh thật sự muốn em ở lại sao?” Thư Nhiên hỏi.
"Đương nhiên là muốn." Từ Thận lập tức nói, mí mắt rũ xuống, khóe miệng nộ ra một nụ cười tự giễu.
Hắn có thể nhìn ra được Thư Nhiên đang suy nghĩ, cán cân cũng không nghiêng về mình.
Nhưng Từ Thận cũng không dám thúc giục, nín thở chờ đợi, không nói ngoa khi lần chờ đợi giày vò hơn so với bất kỳ lần nào hắn từng trải qua.
Thư Nhiên đang suy nghĩ: "..."
Trả tiền xong trong lòng thật sự thoải mái hơn nhiều, nhưng cậu không nghĩ mình có thể thoát khỏi mối quan hệ với Từ Thận ngay lập tức, tựa như Chu Huệ nói, đây đã không còn là chuyện tiền rồi.
Không bằng... Cứ coi như là yêu đương với Từ Thận một khoảng thời gian được rồi, đi đến đâu tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-1983/2514013/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.