“Anh có thể cho em một vài gợi ý, nếu chỉ đoán không sao em đoán được. Dù sao chúng ta biết nhau chưa bao lâu, em không thể đoán được anh định tặng em món quà gì.” Tiết Lạc không được tự nhiên liếc nhìn Chu Hạo Nhiên, tỏ vẻ khó xử.
“Vậy cho em một gợi ý, món quà đó dùng ở trên giường.” Nếu cô đã bắt anh phải gợi ý, vậy thì anh sẽ cho cô một gợi ý chuẩn xác nhất.
Cái gì? Dùng được ở trên giường?
Cô bị kinh hãi đến đơ rồi, cô trợn trừng nhìn Chu Hạo Nhiên quên cả chớp mắt, lòng thầm suy đoán. Ý tứ của Chu Hạo Nhiên là gì đây, tặng cô một món đồ dùng được ở trên giường ư, đó là cái gì? Sao anh không tặng em thứ khác dễ đoán hơn? Đồ dùng được ở trên giường, vừa nghe sẽ khiến người ta hiểu sang hướng khác đấy anh ạ.
Mà chính cô cũng đang bắt đầu hiểu sang nghĩa khác rồi. Còn nói là gợi ý, chỉ càng khiến đầu cô loạn hơn thôi, khuôn mặt bắt đầu nóng lên, cả người lúng túng không được tự nhiên.
Chờ lâu vẫn không thấy cô nói gì, Chu Hạo Nhiên nghiêng đầu liếc sang bên cạnh nhìn cô, đương lúc anh định hỏi cô đã đoán ra chưa lại thấy mặt cô đỏ rực đang nhìn ra ngoài cửa sổ, chẳng biết đang suy nghĩ điều gì, nhưng sắc mặt vẫn bình tĩnh lắm.
Có điều, mặc dù cố tỏ ra bình tĩnh nhưng hai má hồng rực kia lại bán đứng cô mất rồi. Chu Hạo Nhiên nhìn ra cô đang xấu hổ, suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-nu-chinh-ngu-ngoc/2794522/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.